古诗词

吕福

闲坐

吕福

晴光来满院,树影入层墀。qíng guāng lái mǎn yuàn,shù yǐng rù céng chí。
洗砚磨新墨,拈毫改旧诗。xǐ yàn mó xīn mò,niān háo gǎi jiù shī。
一花才隐约,双蝶正差池。yī huā cái yǐn yuē,shuāng dié zhèng chà chí。
坐到斜阳晚,林梢月上时。zuò dào xié yáng wǎn,lín shāo yuè shàng shí。

西楼听雨偕二弟作

吕福

梧叶萧萧响未停,最难剪烛语丁宁。wú yè xiāo xiāo xiǎng wèi tíng,zuì nán jiǎn zhú yǔ dīng níng。
追随方幸从经幄,温凊尤欣侍寝庭。zhuī suí fāng xìng cóng jīng wò,wēn qìng yóu xīn shì qǐn tíng。
深院滴残三径绿,寒窗冷透一镫青。shēn yuàn dī cán sān jìng lǜ,hán chuāng lěng tòu yī dèng qīng。
联床且与吟春草,读杜论苏说典型。lián chuáng qiě yǔ yín chūn cǎo,dú dù lùn sū shuō diǎn xíng。

雨窗闲坐

吕福

久雨窗明暗,秋云去复还。jiǔ yǔ chuāng míng àn,qiū yún qù fù hái。
风泉堪倚槛,尽日听潺湲。fēng quán kān yǐ kǎn,jǐn rì tīng chán yuán。

溪上松声

吕福

一水依秋碧,孤松夹岸疏。yī shuǐ yī qiū bì,gū sōng jiā àn shū。
涛声来雨后,远籁在风初。tāo shēng lái yǔ hòu,yuǎn lài zài fēng chū。

秋夜

吕福

月明觉秋冷,人定觉秋清。yuè míng jué qiū lěng,rén dìng jué qiū qīng。
帘透疏梅影,无花亦有情。lián tòu shū méi yǐng,wú huā yì yǒu qíng。

舟行至湖口作

吕福

谁向风前吹竹箫,箫声呜咽还飘摇。shuí xiàng fēng qián chuī zhú xiāo,xiāo shēng wū yàn hái piāo yáo。
我从南武过湖口,肖我离思为写描。wǒ cóng nán wǔ guò hú kǒu,xiào wǒ lí sī wèi xiě miáo。
晚来湖畔行人少,惟有湖边双白鸟。wǎn lái hú pàn xíng rén shǎo,wéi yǒu hú biān shuāng bái niǎo。
箫声渐远风篁来,篁杂水声鸣未了。xiāo shēng jiàn yuǎn fēng huáng lái,huáng zá shuǐ shēng míng wèi le。
湖边隐者谁家宅,门对澄湖映寒碧。hú biān yǐn zhě shuí jiā zhái,mén duì chéng hú yìng hán bì。
水竹之间客卜居,征人愿此开荆栅。shuǐ zhú zhī jiān kè bo jū,zhēng rén yuàn cǐ kāi jīng zhà。

暮春月家严自青浦寄截句言所寓凄凉

吕福

尊师传经以造士,不承权舆乃至此。zūn shī chuán jīng yǐ zào shì,bù chéng quán yú nǎi zhì cǐ。
此邦大夫复何俟,勿亟筑宫请杖履。cǐ bāng dà fū fù hé qí,wù jí zhù gōng qǐng zhàng lǚ。
荒祠一椽避风雨,居陋何足病君子。huāng cí yī chuán bì fēng yǔ,jū lòu hé zú bìng jūn zi。

己巳五月将之青溪追忆玉山学舍

吕福

忆昔玉山与诚堂,群木耸秀四季芳。yì xī yù shān yǔ chéng táng,qún mù sǒng xiù sì jì fāng。
窗前古梅弄疏影,帘外丛竹生幽凉。chuāng qián gǔ méi nòng shū yǐng,lián wài cóng zhú shēng yōu liáng。
编篱一桁遮几曲,林花草卉纷丹绿。biān lí yī héng zhē jǐ qū,lín huā cǎo huì fēn dān lǜ。
重慈忽殒北堂萱,惊心岁月风驰促。zhòng cí hū yǔn běi táng xuān,jīng xīn suì yuè fēng chí cù。
羁人转瞬十六年,别归时忆草堂前。jī rén zhuǎn shùn shí liù nián,bié guī shí yì cǎo táng qián。
值今五月笋争发,低筱透楹高出檐。zhí jīn wǔ yuè sǔn zhēng fā,dī xiǎo tòu yíng gāo chū yán。
谁期咫尺成今古,远闻芳径为荒圃。shuí qī zhǐ chǐ chéng jīn gǔ,yuǎn wén fāng jìng wèi huāng pǔ。
兰陵三载忆初地,枉逢佳节思南武。lán líng sān zài yì chū dì,wǎng féng jiā jié sī nán wǔ。
水阁黄梅接雨风,潺湲声杂橹声中。shuǐ gé huáng méi jiē yǔ fēng,chán yuán shēng zá lǔ shēng zhōng。
恰才侨寓谋安席,那更移家再挂篷。qià cái qiáo yù móu ān xí,nà gèng yí jiā zài guà péng。
我生孩小捐乡宅,早随亲任劳行役。wǒ shēng hái xiǎo juān xiāng zhái,zǎo suí qīn rèn láo xíng yì。
故园归后仅三秋,如何又去家为客。gù yuán guī hòu jǐn sān qiū,rú hé yòu qù jiā wèi kè。