古诗词

吴嵩梁

夜登仙鹤峰闻钟

吴嵩梁

三十六声钟,秋山一万重。sān shí liù shēng zhōng,qiū shān yī wàn zhòng。
月明都化水,云气欲沈松。yuè míng dōu huà shuǐ,yún qì yù shěn sōng。
群籁此时绝,独游谁与从。qún lài cǐ shí jué,dú yóu shuí yǔ cóng。
仙人骖鹤去,手把玉芙蓉。xiān rén cān hè qù,shǒu bǎ yù fú róng。

雨后

吴嵩梁

一犁新雨足,众绿共澄鲜。yī lí xīn yǔ zú,zhòng lǜ gòng chéng xiān。
野色低涵树,溪流乱入田。yě sè dī hán shù,xī liú luàn rù tián。
泥香锄菜地,风定网鱼天。ní xiāng chú cài dì,fēng dìng wǎng yú tiān。
更觅幽深处,科头听石泉。gèng mì yōu shēn chù,kē tóu tīng shí quán。

山阳晚眺

吴嵩梁

天地萧森草木黄,寒山画堞半斜阳。tiān dì xiāo sēn cǎo mù huáng,hán shān huà dié bàn xié yáng。
烧余鹿下新樵径,雪后雕盘古战场。shāo yú lù xià xīn qiáo jìng,xuě hòu diāo pán gǔ zhàn chǎng。
何处笛声悲向秀,昔年琴散绝嵇康。hé chù dí shēng bēi xiàng xiù,xī nián qín sàn jué jī kāng。
英雄竖子纷纷尽,广武原头漫激昂。yīng xióng shù zi fēn fēn jǐn,guǎng wǔ yuán tóu màn jī áng。

王荆公祠

吴嵩梁

治术平生薄汉唐,致君尧舜岂文章。zhì shù píng shēng báo hàn táng,zhì jūn yáo shùn qǐ wén zhāng。
早知红鹤非吾侣,善用青苗即社仓。zǎo zhī hóng hè fēi wú lǚ,shàn yòng qīng miáo jí shè cāng。
忧国心惟天可鉴,名山身与世相忘。yōu guó xīn wéi tiān kě jiàn,míng shān shēn yǔ shì xiāng wàng。
挟书我爱俞清老,驴背从游几夕阳。xié shū wǒ ài yú qīng lǎo,lǘ bèi cóng yóu jǐ xī yáng。

过梅岭谒张文献公祠

吴嵩梁

梅鋗战迹已寒灰,翠壁千寻凿险开。méi xuān zhàn jì yǐ hán huī,cuì bì qiān xún záo xiǎn kāi。
蛛网不蒙金鉴录,马嵬争见玉环来。zhū wǎng bù méng jīn jiàn lù,mǎ wéi zhēng jiàn yù huán lái。
少牢遣祭恩徒重,秋燕缄诗事可哀。shǎo láo qiǎn jì ēn tú zhòng,qiū yàn jiān shī shì kě āi。
荐士谁知心更苦,荔支晚出是奇才。jiàn shì shuí zhī xīn gèng kǔ,lì zhī wǎn chū shì qí cái。

周定王兰雪砚翁覃溪师属赋

吴嵩梁

周藩宫里端溪石,留与苏斋试烟墨。zhōu fān gōng lǐ duān xī shí,liú yǔ sū zhāi shì yān mò。
四百年来璧水香,镌题古篆看犹识。sì bǎi nián lái bì shuǐ xiāng,juān tí gǔ zhuàn kàn yóu shí。
驺虞献后归大梁,不愿移封就洛阳。zōu yú xiàn hòu guī dà liáng,bù yuàn yí fēng jiù luò yáng。
师儒曾聘刘长史,词赋雅重东书堂。shī rú céng pìn liú zhǎng shǐ,cí fù yǎ zhòng dōng shū táng。
镇平博平皆好士,南陵西亭亦相继。zhèn píng bó píng jiē hǎo shì,nán líng xī tíng yì xiāng jì。
本草图成为救荒,幽芳千种谁重绘。běn cǎo tú chéng wèi jiù huāng,yōu fāng qiān zhǒng shuí zhòng huì。
汴河横决浪如山,迎取金容没水还。biàn hé héng jué làng rú shān,yíng qǔ jīn róng méi shuǐ hái。
一片仙云依旧紫,却随玉碗出人间。yī piàn xiān yún yī jiù zǐ,què suí yù wǎn chū rén jiān。
元朝宫树伤心碧,乐府当初歌不得。yuán cháo gōng shù shāng xīn bì,lè fǔ dāng chū gē bù dé。
斜阳秋划十三陵,今日蟾蜍泪重滴。xié yáng qiū huà shí sān líng,jīn rì chán chú lèi zhòng dī。
未央残瓦永平砖,都与人家作砚田。wèi yāng cán wǎ yǒng píng zhuān,dōu yǔ rén jiā zuò yàn tián。
寻常故物知何阴,名字关心特可怜。xún cháng gù wù zhī hé yīn,míng zì guān xīn tè kě lián。

书怀

吴嵩梁

青兰无冶容,托根况幽深。qīng lán wú yě róng,tuō gēn kuàng yōu shēn。
和风一以拂,扬芬出中林。hé fēng yī yǐ fú,yáng fēn chū zhōng lín。
灼灼桃李颜,郁郁蓬艾阴。zhuó zhuó táo lǐ yán,yù yù péng ài yīn。
亭亭空谷花,耿耿持素心。tíng tíng kōng gǔ huā,gěng gěng chí sù xīn。
芳菲不自达,感气谁相寻。fāng fēi bù zì dá,gǎn qì shuí xiāng xún。
采佩愿及时,毋令霜露侵。cǎi pèi yuàn jí shí,wú lìng shuāng lù qīn。

书怀

吴嵩梁

野鹤负标格,风尘苦憔悴。yě hè fù biāo gé,fēng chén kǔ qiáo cuì。
岂无霄汉心,亦为稻粱累。qǐ wú xiāo hàn xīn,yì wèi dào liáng lèi。
灵凤鸣朝阳,声闻托深契。líng fèng míng cháo yáng,shēng wén tuō shēn qì。
方同蓬岛游,浮云欲中翳。fāng tóng péng dǎo yóu,fú yún yù zhōng yì。
孤心本难群,铩羽惭再厉。gū xīn běn nán qún,shā yǔ cán zài lì。
翘首霜天高,悠悠听长唳。qiào shǒu shuāng tiān gāo,yōu yōu tīng zhǎng lì。

龙泉庵听泉

吴嵩梁

寺门亭午殊萧森,龙气所结云为阴。sì mén tíng wǔ shū xiāo sēn,lóng qì suǒ jié yún wèi yīn。
不知泉脉出何处,潭水一碧无古今。bù zhī quán mài chū hé chù,tán shuǐ yī bì wú gǔ jīn。
人间苦旱仰神意,山根滴雪成甘霖。rén jiān kǔ hàn yǎng shén yì,shān gēn dī xuě chéng gān lín。
文鱼五色岂灵种,我来拊槛观浮沉。wén yú wǔ sè qǐ líng zhǒng,wǒ lái fǔ kǎn guān fú chén。
竹鞭穿地松插天,鳞甲隐现疑可寻。zhú biān chuān dì sōng chā tiān,lín jiǎ yǐn xiàn yí kě xún。
溪风响答万籁合,不雨亦作苍龙吟。xī fēng xiǎng dá wàn lài hé,bù yǔ yì zuò cāng lóng yín。
此山石奇树尤古,惜少瀑布飞遥岑。cǐ shān shí qí shù yóu gǔ,xī shǎo pù bù fēi yáo cén。
寺楼倚山山卧水,遂以众影为幽深。sì lóu yǐ shān shān wò shuǐ,suì yǐ zhòng yǐng wèi yōu shēn。
筝琵平日厌繁会,风泉一听生道心。zhēng pí píng rì yàn fán huì,fēng quán yī tīng shēng dào xīn。
诸天原是空明相,下界谁闻微妙音。zhū tiān yuán shì kōng míng xiāng,xià jiè shuí wén wēi miào yīn。

礼烈亲王克勒马歌

吴嵩梁

长白山高江水黑,天遣神驹归贝勒。zhǎng bái shān gāo jiāng shuǐ hēi,tiān qiǎn shén jū guī bèi lēi。
诸将逡巡不敢骑,浑身血汗桃花色。zhū jiāng qūn xún bù gǎn qí,hún shēn xuè hàn táo huā sè。
头角崭然鳞甲动,始信天龙有真种。tóu jiǎo zhǎn rán lín jiǎ dòng,shǐ xìn tiān lóng yǒu zhēn zhǒng。
生立功名死报恩,画中见汝犹神勇。shēng lì gōng míng sǐ bào ēn,huà zhōng jiàn rǔ yóu shén yǒng。
吉林冈连萨尔浒,巨炮惊雷箭如雨。jí lín gāng lián sà ěr hǔ,jù pào jīng léi jiàn rú yǔ。
霜啼奋蹴阵云飞,二十万兵歼一鼓。shuāng tí fèn cù zhèn yún fēi,èr shí wàn bīng jiān yī gǔ。
辛苦身经百战场,自跑泉水洗金疮。xīn kǔ shēn jīng bǎi zhàn chǎng,zì pǎo quán shuǐ xǐ jīn chuāng。
路人今日寻灵迹,一掬春波映夕阳。lù rén jīn rì xún líng jì,yī jū chūn bō yìng xī yáng。

礼烈亲王克勒马歌

吴嵩梁

烈王勋德史有传,天马今从画中见。liè wáng xūn dé shǐ yǒu chuán,tiān mǎ jīn cóng huà zhōng jiàn。
百战归来汗血流,论功马亦当封侯。bǎi zhàn guī lái hàn xuè liú,lùn gōng mǎ yì dāng fēng hóu。
王师破阵如破竹,王来骑马如骑龙。wáng shī pò zhèn rú pò zhú,wáng lái qí mǎ rú qí lóng。
四蹄雷电双耳风,但闻战鼓先腾空。sì tí léi diàn shuāng ěr fēng,dàn wén zhàn gǔ xiān téng kōng。
跨山蓦涧若平地,岂知身在重围中。kuà shān mò jiàn ruò píng dì,qǐ zhī shēn zài zhòng wéi zhōng。
箭伤刀斫不能死,得意腾骧日千里。jiàn shāng dāo zhuó bù néng sǐ,dé yì téng xiāng rì qiān lǐ。
王归天上马人间,矫首苍云泪如水。wáng guī tiān shàng mǎ rén jiān,jiǎo shǒu cāng yún lèi rú shuǐ。
功成身殒为酬恩,刻石昭陵未足论。gōng chéng shēn yǔn wèi chóu ēn,kè shí zhāo líng wèi zú lùn。
辽海年年千骑出,王孙犹问旧龙孙。liáo hǎi nián nián qiān qí chū,wáng sūn yóu wèn jiù lóng sūn。

顾南雅画黑龙潭唐梅为望坡尚书作

吴嵩梁

崇安县古传红梅,清献手植花仍开。chóng ān xiàn gǔ chuán hóng méi,qīng xiàn shǒu zhí huā réng kāi。
滁州老梅尤可敬,醉翁此地曾觞咏。chú zhōu lǎo méi yóu kě jìng,zuì wēng cǐ dì céng shāng yǒng。
唐梅种者知何人,俯视宋树皆耳孙。táng méi zhǒng zhě zhī hé rén,fǔ shì sòng shù jiē ěr sūn。
黑龙潭深不可极,前九百载蟠其根。hēi lóng tán shēn bù kě jí,qián jiǔ bǎi zài pán qí gēn。
繁苞怒坼大于盏,艳雪一照无黄昏。fán bāo nù chè dà yú zhǎn,yàn xuě yī zhào wú huáng hūn。
沙壹浣絮荒江滨,古木曾现苍龙身。shā yī huàn xù huāng jiāng bīn,gǔ mù céng xiàn cāng lóng shēn。
梅乎夭矫亦龙化,五朝呵护当有神。méi hū yāo jiǎo yì lóng huà,wǔ cháo hē hù dāng yǒu shén。
尚书昔秉中丞节,岁丰民和政无阙。shàng shū xī bǐng zhōng chéng jié,suì fēng mín hé zhèng wú quē。
悬知此树即甘棠,争看穿花飞彩蝶。xuán zhī cǐ shù jí gān táng,zhēng kàn chuān huā fēi cǎi dié。
学士奉使三年还,门墙桃李长追攀。xué shì fèng shǐ sān nián hái,mén qiáng táo lǐ zhǎng zhuī pān。
酒酣为公纵奇笔,万里春风回指间。jiǔ hān wèi gōng zòng qí bǐ,wàn lǐ chūn fēng huí zhǐ jiān。
公谓此画世希有,乞君长句君许否。gōng wèi cǐ huà shì xī yǒu,qǐ jūn zhǎng jù jūn xǔ fǒu。
要写平生铁石心,须凭拄地撑天手。yào xiě píng shēng tiě shí xīn,xū píng zhǔ dì chēng tiān shǒu。
野人性僻耽冷花,见此肝肺生杈丫。yě rén xìng pì dān lěng huā,jiàn cǐ gān fèi shēng chā yā。
三千万树香九里,梦踏月明寻钓槎。sān qiān wàn shù xiāng jiǔ lǐ,mèng tà yuè míng xún diào chá。

题画

吴嵩梁

遥山开晚晴,空翠来未已。yáo shān kāi wǎn qíng,kōng cuì lái wèi yǐ。
一鸟步斜阳,自饮寒江水。yī niǎo bù xié yáng,zì yǐn hán jiāng shuǐ。