古诗词

何维棣

麓山怀古

何维棣

谕苗台下雨如烟,天马浮岚落眼前。yù miáo tái xià yǔ rú yān,tiān mǎ fú lán luò yǎn qián。
往日旌旗馀杀气,至今桴鼓出群贤。wǎng rì jīng qí yú shā qì,zhì jīn fú gǔ chū qún xián。
橘洲屡阻和夷策,西屿争传檄蜀篇。jú zhōu lǚ zǔ hé yí cè,xī yǔ zhēng chuán xí shǔ piān。
寄语防边诸将吏,异时灵麓即燕然。jì yǔ fáng biān zhū jiāng lì,yì shí líng lù jí yàn rán。

游峨眉归偶成

何维棣

海南笠屐遍经过,咫尺仙乡不到何?hǎi nán lì jī biàn jīng guò,zhǐ chǐ xiān xiāng bù dào hé?
未倚青冥追太白,空谈翠扫笑东坡。wèi yǐ qīng míng zhuī tài bái,kōng tán cuì sǎo xiào dōng pō。
心知吾道高深在,身入名山福寿多。xīn zhī wú dào gāo shēn zài,shēn rù míng shān fú shòu duō。
宝瑟琼箫殊好事,一筇五日踏三峨。bǎo sè qióng xiāo shū hǎo shì,yī qióng wǔ rì tà sān é。

感怀

何维棣

肯信村廛有是非,年来阅世学忘机。kěn xìn cūn chán yǒu shì fēi,nián lái yuè shì xué wàng jī。
枕中车毂难妨梦,画里江船且当归。zhěn zhōng chē gǔ nán fáng mèng,huà lǐ jiāng chuán qiě dāng guī。
北地有人耕陆海,西山终古送斜晖。běi dì yǒu rén gēng lù hǎi,xī shān zhōng gǔ sòng xié huī。
惊心寒雁程三万,似避刀弦并力飞。jīng xīn hán yàn chéng sān wàn,shì bì dāo xián bìng lì fēi。

孤舟吟

何维棣

倦马嘶旧都,宾鸿归故林。juàn mǎ sī jiù dōu,bīn hóng guī gù lín。
念我远游客,恒年滞江浔。niàn wǒ yuǎn yóu kè,héng nián zhì jiāng xún。
登楼眺南天,家园晻云岑。dēng lóu tiào nán tiān,jiā yuán àn yún cén。
矧兹秋气凉,关河红叶深。shěn zī qiū qì liáng,guān hé hóng yè shēn。
严霜肃大野,宵风吹我襟。yán shuāng sù dà yě,xiāo fēng chuī wǒ jīn。
荣利讵不羡,羁思固难任。róng lì jù bù xiàn,jī sī gù nán rèn。
既触梁鸿悲,谁怜庄舄吟。jì chù liáng hóng bēi,shuí lián zhuāng xì yín。

游鹿鸣山歌

何维棣

仙都昂首标孤青,谁与抗者惟鹿鸣。xiān dōu áng shǒu biāo gū qīng,shuí yǔ kàng zhě wéi lù míng。
仙人遗鹿说悠渺,东坡有诗山乃名。xiān rén yí lù shuō yōu miǎo,dōng pō yǒu shī shān nǎi míng。
以人传物物传地,胜游文藻垂千龄。yǐ rén chuán wù wù chuán dì,shèng yóu wén zǎo chuí qiān líng。
长公龛侧岩花馨,曲廊下俯南宾城。zhǎng gōng kān cè yán huā xīn,qū láng xià fǔ nán bīn chéng。
左枕青牛右白马,波光云气纷阴晴。zuǒ zhěn qīng niú yòu bái mǎ,bō guāng yún qì fēn yīn qíng。
古窦纬藤萝,流泉甘且清。gǔ dòu wěi téng luó,liú quán gān qiě qīng。
炎天日方午,累榭风泠泠。yán tiān rì fāng wǔ,lèi xiè fēng líng líng。
绿阴为海不知暑,岷水西来如带萦。lǜ yīn wèi hǎi bù zhī shǔ,mín shuǐ xī lái rú dài yíng。
地属公家百不禁,往往呼卢远心无杂迹,随在得真还。dì shǔ gōng jiā bǎi bù jìn,wǎng wǎng hū lú yuǎn xīn wú zá jì,suí zài dé zhēn hái。
阅世摩孤剑,围书坐万山。yuè shì mó gū jiàn,wéi shū zuò wàn shān。
雪天生气出,人海寄身闲。xuě tiān shēng qì chū,rén hǎi jì shēn xián。
愧少匡时略,梅花且闭关。kuì shǎo kuāng shí lüè,méi huā qiě bì guān。