古诗词

吕履恒

梁州

吕履恒

蜀道天难上,梁州路已遥。shǔ dào tiān nán shàng,liáng zhōu lù yǐ yáo。
岷嶓蟠北戒,江汉导南条。mín bō pán běi jiè,jiāng hàn dǎo nán tiáo。
落日七盘岭,晴天万里桥。luò rì qī pán lǐng,qíng tiān wàn lǐ qiáo。
独留怀古意,歌哭未能销。dú liú huái gǔ yì,gē kū wèi néng xiāo。

别杨贡士臣石

吕履恒

江渚秋初至,山城日尚暄。jiāng zhǔ qiū chū zhì,shān chéng rì shàng xuān。
临歧频驻马,将泪更闻猿。lín qí pín zhù mǎ,jiāng lèi gèng wén yuán。
细故宜从众,澄心莫放言。xì gù yí cóng zhòng,chéng xīn mò fàng yán。
椷通随道路,不厌往来烦。jiān tōng suí dào lù,bù yàn wǎng lái fán。

渔泛洪待家兄文启言怀

吕履恒

簿领汾州去,长怀鄂渚遥。bù lǐng fén zhōu qù,zhǎng huái è zhǔ yáo。
塞鸿淹次第,檐鹊望昏朝。sāi hóng yān cì dì,yán què wàng hūn cháo。
纯吏家难称,顽民势易骄。chún lì jiā nán chēng,wán mín shì yì jiāo。
何须悲雨雪,见晛自当消。hé xū bēi yǔ xuě,jiàn xiàn zì dāng xiāo。

蓟门杂咏

吕履恒

景物川原里,间关岁月中。jǐng wù chuān yuán lǐ,jiān guān suì yuè zhōng。
官榆丛自碧,山杏远能红。guān yú cóng zì bì,shān xìng yuǎn néng hóng。
沙壅桓侯垒,云封尧母宫。shā yōng huán hóu lěi,yún fēng yáo mǔ gōng。
不逢燕赵士,歌哭为谁雄。bù féng yàn zhào shì,gē kū wèi shuí xióng。

蓟门杂咏

吕履恒

邯郸春欲尽,杨柳不堪攀。hán dān chūn yù jǐn,yáng liǔ bù kān pān。
花落丛台驿,人归洺水关。huā luò cóng tái yì,rén guī míng shuǐ guān。
存亡输白璧,厮养弃朱颜。cún wáng shū bái bì,sī yǎng qì zhū yán。
卓荦观千载,生涯有故山。zhuó luò guān qiān zài,shēng yá yǒu gù shān。

野望

吕履恒

子真谷口云初霁,白起城边雨乍收。zi zhēn gǔ kǒu yún chū jì,bái qǐ chéng biān yǔ zhà shōu。
万里涛声来汉水,一天霜叶下梁州。wàn lǐ tāo shēng lái hàn shuǐ,yī tiān shuāng yè xià liáng zhōu。
他乡风俗重阳晚,故国音书旅雁秋。tā xiāng fēng sú zhòng yáng wǎn,gù guó yīn shū lǚ yàn qiū。
人事寂寥裘敝尽,寒砧莫遣近高楼。rén shì jì liáo qiú bì jǐn,hán zhēn mò qiǎn jìn gāo lóu。

潼关用崆峒元韵吊孙司马

吕履恒

汉京形胜枕雄关,指顾山川一掌间。hàn jīng xíng shèng zhěn xióng guān,zhǐ gù shān chuān yī zhǎng jiān。
地险半开函谷月,天青惟见首阳山。dì xiǎn bàn kāi hán gǔ yuè,tiān qīng wéi jiàn shǒu yáng shān。
中官赐剑来何疾,司马麾戈去不还。zhōng guān cì jiàn lái hé jí,sī mǎ huī gē qù bù hái。
万古黄河流血泪,春风惨澹旅人颜。wàn gǔ huáng hé liú xuè lèi,chūn fēng cǎn dàn lǚ rén yán。

登龙门山

吕履恒

禹门山色碧千寻,万古长祠夏德深。yǔ mén shān sè bì qiān xún,wàn gǔ zhǎng cí xià dé shēn。
河自怀襄开草昧,人因疏凿重登临。hé zì huái xiāng kāi cǎo mèi,rén yīn shū záo zhòng dēng lín。
风雷实见鱼龙气,云水虚涵天地心。fēng léi shí jiàn yú lóng qì,yún shuǐ xū hán tiān dì xīn。
不信沧溟难可到,桃花竹箭尚浮沉。bù xìn cāng míng nán kě dào,táo huā zhú jiàn shàng fú chén。

金川门咏史

吕履恒

金川北望日黄昏,闻道燕师入北门。jīn chuān běi wàng rì huáng hūn,wén dào yàn shī rù běi mén。
不见古公传季历,只知太甲是汤孙。bù jiàn gǔ gōng chuán jì lì,zhǐ zhī tài jiǎ shì tāng sūn。
风雷岂为鸱鸮变,江汉难招杜宇魂。fēng léi qǐ wèi chī xiāo biàn,jiāng hàn nán zhāo dù yǔ hún。
南渡降旗何岁月,西山省恨旧乾坤。nán dù jiàng qí hé suì yuè,xī shān shěng hèn jiù qián kūn。

巩县严子陵祠

吕履恒

霜落秋城木叶丹,客星祠畔肃衣冠。shuāng luò qiū chéng mù yè dān,kè xīng cí pàn sù yī guān。
故人无意骄同卧,天子何能屈一官。gù rén wú yì jiāo tóng wò,tiān zi hé néng qū yī guān。
严濑江山空浩渺,原陵松柏自高寒。yán lài jiāng shān kōng hào miǎo,yuán líng sōng bǎi zì gāo hán。
东都多少知名士,不及冥鸿一羽翰。dōng dōu duō shǎo zhī míng shì,bù jí míng hóng yī yǔ hàn。

山海关

吕履恒

天际重关虎豹扃,前瞻云树尚冥冥。tiān jì zhòng guān hǔ bào jiōng,qián zhān yún shù shàng míng míng。
山余落日千峰紫,海泻遥空一气青。shān yú luò rì qiān fēng zǐ,hǎi xiè yáo kōng yī qì qīng。
汉塞烽烟亭甓坏,秦城膏血土花腥。hàn sāi fēng yān tíng pì huài,qín chéng gāo xuè tǔ huā xīng。
漫吟碣石东临句,绝代雄才敢乞灵。màn yín jié shí dōng lín jù,jué dài xióng cái gǎn qǐ líng。

秦州词

吕履恒

嘉陵江水向西流,大散关南天正秋。jiā líng jiāng shuǐ xiàng xī liú,dà sàn guān nán tiān zhèng qiū。
一夜猿啼枫叶落,征人十万下秦州。yī yè yuán tí fēng yè luò,zhēng rén shí wàn xià qín zhōu。

登封许由冢

吕履恒

青山顶上一孤丘,俯视陶唐十二州。qīng shān dǐng shàng yī gū qiū,fǔ shì táo táng shí èr zhōu。
偶使人间知姓字,遂教颍水涴清流。ǒu shǐ rén jiān zhī xìng zì,suì jiào yǐng shuǐ wò qīng liú。

由龙泉寺西上观源所自出遂穷其胜

吕履恒

飞雨吹绝壁,炎气为清和。fēi yǔ chuī jué bì,yán qì wèi qīng hé。
泉源在木杪,空响何其多。quán yuán zài mù miǎo,kōng xiǎng hé qí duō。
缘险扪弱葛,出幽履垂萝。yuán xiǎn mén ruò gé,chū yōu lǚ chuí luó。
峰岭非一致,缅邈复逶迤。fēng lǐng fēi yī zhì,miǎn miǎo fù wēi yí。
夐然至天表,云气如流波。xiòng rán zhì tiān biǎo,yún qì rú liú bō。
阴阳屡昼夜,日月相荡摩。yīn yáng lǚ zhòu yè,rì yuè xiāng dàng mó。
下视所来径,猿鸟几经过。xià shì suǒ lái jìng,yuán niǎo jǐ jīng guò。
心疑此宫观,结构非斧柯。xīn yí cǐ gōng guān,jié gòu fēi fǔ kē。
不知初古人,何以栖岩阿。bù zhī chū gǔ rén,hé yǐ qī yán ā。

祖越寺至罗汉洞

吕履恒

空山寂无声,钟磬自生响。kōng shān jì wú shēng,zhōng qìng zì shēng xiǎng。
宛转松石间,忽来云鸟上。wǎn zhuǎn sōng shí jiān,hū lái yún niǎo shàng。
筋骨未遑安,耳目已豁朗。jīn gǔ wèi huáng ān,ěr mù yǐ huō lǎng。
岩腹正中穿,出入随俯仰。yán fù zhèng zhōng chuān,chū rù suí fǔ yǎng。
混沌谁开凿,玲珑非意想。hùn dùn shuí kāi záo,líng lóng fēi yì xiǎng。
仰视缥缈峰,天表撑一掌。yǎng shì piāo miǎo fēng,tiān biǎo chēng yī zhǎng。
其上有飞观,安能度袤广。qí shàng yǒu fēi guān,ān néng dù mào guǎng。
自非餐霞人,邈然不可往。zì fēi cān xiá rén,miǎo rán bù kě wǎng。

新妇篇答雪堂

吕履恒

习习堂前燕,弱羽讵能飞。xí xí táng qián yàn,ruò yǔ jù néng fēi。
仰视沧浪天,哺我黄口儿。yǎng shì cāng làng tiān,bǔ wǒ huáng kǒu ér。
新妇初来时,父母教礼仪。xīn fù chū lái shí,fù mǔ jiào lǐ yí。
娩婉事君子,动止勤自持。miǎn wǎn shì jūn zi,dòng zhǐ qín zì chí。
入厨涤百器,夙兴夜寐迟。rù chú dí bǎi qì,sù xīng yè mèi chí。
未知姑性情,便欲摅所思。wèi zhī gū xìng qíng,biàn yù shū suǒ sī。
一语违尊章,憔悴无光辉。yī yǔ wéi zūn zhāng,qiáo cuì wú guāng huī。
君子为弥缝,大义终无亏。jūn zi wèi mí fèng,dà yì zhōng wú kuī。
同心依所天,德音矢莫违。tóng xīn yī suǒ tiān,dé yīn shǐ mò wéi。

新妇篇答雪堂

吕履恒

桑条明沃若,鶗鴂声欲展。sāng tiáo míng wò ruò,tí jué shēng yù zhǎn。
提笼陌上行,盈盈衣露泫。tí lóng mò shàng xíng,yíng yíng yī lù xuàn。
伯姊念孤征,导我步凌缅。bó zǐ niàn gū zhēng,dǎo wǒ bù líng miǎn。
中心既绸缪,言笑亦游衍。zhōng xīn jì chóu móu,yán xiào yì yóu yǎn。
三月采青蒿,四月簇黄茧。sān yuè cǎi qīng hāo,sì yuè cù huáng jiǎn。
将为公子裳,区区效不腆。jiāng wèi gōng zi shang,qū qū xiào bù tiǎn。
同居向三年,君忽被驱遣。tóng jū xiàng sān nián,jūn hū bèi qū qiǎn。
不敢出中门,心与车轮转。bù gǎn chū zhōng mén,xīn yǔ chē lún zhuǎn。
凉秋八九月,木落枯蓬卷。liáng qiū bā jiǔ yuè,mù luò kū péng juǎn。
不惜道里寒,终身事未蒇。bù xī dào lǐ hán,zhōng shēn shì wèi chǎn。
舅姑祝悦康,儿女愿黾勉。jiù gū zhù yuè kāng,ér nǚ yuàn mǐn miǎn。
君怀亮孔深,我绩日犹浅。jūn huái liàng kǒng shēn,wǒ jì rì yóu qiǎn。
海畔亦逢君,携手望高巘。hǎi pàn yì féng jūn,xié shǒu wàng gāo yǎn。
衣裳非旧时,容色尚婉娈。yī shang fēi jiù shí,róng sè shàng wǎn luán。
皎日会东出,谷幽当自显。jiǎo rì huì dōng chū,gǔ yōu dāng zì xiǎn。

阙门行

吕履恒

涧水奔山啮石根,逆流百折趋铁门。jiàn shuǐ bēn shān niè shí gēn,nì liú bǎi zhé qū tiě mén。
铁门山上垒培在,居民曰是陈公屯。tiě mén shān shàng lěi péi zài,jū mín yuē shì chén gōng tún。
瓦砾崩翻烧黔黑,荒冢草白天黄昏。wǎ lì bēng fān shāo qián hēi,huāng zhǒng cǎo bái tiān huáng hūn。
犹传壬午世反侧,函谷关溃无完邑。yóu chuán rén wǔ shì fǎn cè,hán gǔ guān kuì wú wán yì。
我公陟巘辟巉石,率民守死勿降贼。wǒ gōng zhì yǎn pì chán shí,lǜ mín shǒu sǐ wù jiàng zéi。
贼觇睥睨声方怒,谓若区区何自苦。zéi chān pì nì shēng fāng nù,wèi ruò qū qū hé zì kǔ。
公笑不答挥炮石,捶碎檄移詈狗鼠。gōng xiào bù dá huī pào shí,chuí suì xí yí lì gǒu shǔ。
黄巾万众并牛力,飞镞满眼天地黑。huáng jīn wàn zhòng bìng niú lì,fēi zú mǎn yǎn tiān dì hēi。
累卵难支巢树倾,苍颠黄口遭刲磔。lèi luǎn nán zhī cháo shù qīng,cāng diān huáng kǒu zāo kuī zhé。
更张空弮无所惧,齾龈血颈身不仆。gèng zhāng kōng quān wú suǒ jù,yà kěn xuè jǐng shēn bù pū。
同时哲嗣亦遭坑,遗民负土营双墓。tóng shí zhé sì yì zāo kēng,yí mín fù tǔ yíng shuāng mù。
已矣哉天柱地维昔崩摧,金城铁瓮空崔嵬。yǐ yǐ zāi tiān zhù dì wéi xī bēng cuī,jīn chéng tiě wèng kōng cuī wéi。
北门锁钥堕燕蓟,上东门亦军延开。běi mén suǒ yào duò yàn jì,shàng dōng mén yì jūn yán kāi。
翻城倒戈皆如此,嗟公为此一何哀。fān chéng dào gē jiē rú cǐ,jiē gōng wèi cǐ yī hé āi。
春来杜宇犹啼血,瓦棺不朽常山舌。chūn lái dù yǔ yóu tí xuè,wǎ guān bù xiǔ cháng shān shé。
落落青山三尺堆,常照松风万古月。luò luò qīng shān sān chǐ duī,cháng zhào sōng fēng wàn gǔ yuè。

宁乡坤元宫双松歌

吕履恒

双松东西互为友,丹楹粉壁江声走。shuāng sōng dōng xī hù wèi yǒu,dān yíng fěn bì jiāng shēng zǒu。
枝干排云入窈冥,萌蘖不知何代有。zhī gàn pái yún rù yǎo míng,méng niè bù zhī hé dài yǒu。
东株倚户半欹斜,满身苔藓生霜华。dōng zhū yǐ hù bàn yī xié,mǎn shēn tái xiǎn shēng shuāng huá。
雷霆忽起蛟龙怒,掀翻鳞甲张爪牙。léi tíng hū qǐ jiāo lóng nù,xiān fān lín jiǎ zhāng zhǎo yá。
有时风静日移晷,青阴覆殿凉于水。yǒu shí fēng jìng rì yí guǐ,qīng yīn fù diàn liáng yú shuǐ。
元气茫茫混太清,幽丛寂寂栖神鬼。yuán qì máng máng hùn tài qīng,yōu cóng jì jì qī shén guǐ。
近西一株独正直,亭亭上出千峰碧。jìn xī yī zhū dú zhèng zhí,tíng tíng shàng chū qiān fēng bì。
流膏入地似黄金,偃盖扶天荡白日。liú gāo rù dì shì huáng jīn,yǎn gài fú tiān dàng bái rì。
主人延客坐其侧,举杯不饮皆自得。zhǔ rén yán kè zuò qí cè,jǔ bēi bù yǐn jiē zì dé。
与君同结岁寒心,随天自布阳春泽。yǔ jūn tóng jié suì hán xīn,suí tiān zì bù yáng chūn zé。
嗟哉双松的的有根株,后万斯年仍不枯,蕣华朝菌胡为乎。jiē zāi shuāng sōng de de yǒu gēn zhū,hòu wàn sī nián réng bù kū,shùn huá cháo jūn hú wèi hū。

石楼

吕履恒

石楼城郭山之坳,苦菜青青盈四郊。shí lóu chéng guō shān zhī ào,kǔ cài qīng qīng yíng sì jiāo。
犬吠间从猿啸起,人烟时与山云交。quǎn fèi jiān cóng yuán xiào qǐ,rén yān shí yǔ shān yún jiāo。
阪田硗确不可井,高高下下随窟巢。bǎn tián qiāo què bù kě jǐng,gāo gāo xià xià suí kū cháo。
城外通逵无轨迹,侧身半趾垂岩石。chéng wài tōng kuí wú guǐ jì,cè shēn bàn zhǐ chuí yán shí。
我车我马何为者,公家积贮相推覈。wǒ chē wǒ mǎ hé wèi zhě,gōng jiā jī zhù xiāng tuī hé。
周官敛散本藏富,讵非补助为农食。zhōu guān liǎn sàn běn cáng fù,jù fēi bǔ zhù wèi nóng shí。
况逢尧舜忧民时,忍令鼠饱我氓饥。kuàng féng yáo shùn yōu mín shí,rěn lìng shǔ bǎo wǒ máng jī。
明宰曰予请发之,权衡调剂仰台司。míng zǎi yuē yǔ qǐng fā zhī,quán héng diào jì yǎng tái sī。
必从所请复奚疑,幸甚哉石楼虽瘠民不罢。bì cóng suǒ qǐng fù xī yí,xìng shén zāi shí lóu suī jí mín bù bà。