古诗词

吴慈鹤

多年葛帐绽裂以纸缀之戏赋

吴慈鹤

敝帷皴裂不须憎,秘有麟胶欲自矜。bì wéi cūn liè bù xū zēng,mì yǒu lín jiāo yù zì jīn。
妇拆海图供补未,儿眠秋雨蹋穿曾。fù chāi hǎi tú gōng bǔ wèi,ér mián qiū yǔ tà chuān céng。
长饥絮虱生涯换,易饱书鱼食料增。zhǎng jī xù shī shēng yá huàn,yì bǎo shū yú shí liào zēng。
从此梅花通梦寐,夜窗凉月浸层层。cóng cǐ méi huā tōng mèng mèi,yè chuāng liáng yuè jìn céng céng。

南浦

吴慈鹤

章水平铺碧玉流,稀疏红翠可怜秋。zhāng shuǐ píng pù bì yù liú,xī shū hóng cuì kě lián qiū。
劝君莫下销魂浦,三板轻船不载愁。quàn jūn mò xià xiāo hún pǔ,sān bǎn qīng chuán bù zài chóu。

题从舅戴春溪孝廉诗集

吴慈鹤

春溪于为诗,有险必深入。chūn xī yú wèi shī,yǒu xiǎn bì shēn rù。
青山驱而前,碧海喝使立。qīng shān qū ér qián,bì hǎi hē shǐ lì。
死红乾春丛,病绿扫秋隰。sǐ hóng qián chūn cóng,bìng lǜ sǎo qiū xí。
长鲸脍脔肥,雌凤啄髓吸。zhǎng jīng kuài luán féi,cí fèng zhuó suǐ xī。
痴騃丽女锁,幽忧玉童絷。chī ái lì nǚ suǒ,yōu yōu yù tóng zhí。
月为破镜飞,地已清泪湿。yuè wèi pò jìng fēi,dì yǐ qīng lèi shī。
呜呼郊贺亡,其柄君可执。wū hū jiāo hè wáng,qí bǐng jūn kě zhí。
孤情铲鸿蒙,大雅扛嶪岌。gū qíng chǎn hóng méng,dà yǎ káng yè jí。
余生慕奇士,善善徒汲汲。yú shēng mù qí shì,shàn shàn tú jí jí。
常悯大法摧,得君破忧悒。cháng mǐn dà fǎ cuī,dé jūn pò yōu yì。
虎豹必山居,蛟龙必水蛰。hǔ bào bì shān jū,jiāo lóng bì shuǐ zhé。
所贵养其用,动辟恃静翕。suǒ guì yǎng qí yòng,dòng pì shì jìng xī。
六经乃高曾,百氏资拱揖。liù jīng nǎi gāo céng,bǎi shì zī gǒng yī。
潢污无根原,溟渤万水集。huáng wū wú gēn yuán,míng bó wàn shuǐ jí。
维南崇者山,仰止跂可及。wéi nán chóng zhě shān,yǎng zhǐ qí kě jí。
期君树宏达,杜韩有梯级。qī jūn shù hóng dá,dù hán yǒu tī jí。

舟中检录旧作感赋长句

吴慈鹤

少小诗才苦不纵,束缚霜毫万牛重。shǎo xiǎo shī cái kǔ bù zòng,shù fù shuāng háo wàn niú zhòng。
有如工女立寒窗,刻剪衾裳作鸾凤。yǒu rú gōng nǚ lì hán chuāng,kè jiǎn qīn shang zuò luán fèng。
虽然十指尽僵裂,神物焉能为我用。suī rán shí zhǐ jǐn jiāng liè,shén wù yān néng wèi wǒ yòng。
十年学诗只自惭,那有一篇堪百讽。shí nián xué shī zhǐ zì cán,nà yǒu yī piān kān bǎi fěng。
一自明湖醉风雪,复出从军事鞍鞚。yī zì míng hú zuì fēng xuě,fù chū cóng jūn shì ān kòng。
青磷白骨皆眼见,恨蕊愁花亦心痛。qīng lín bái gǔ jiē yǎn jiàn,hèn ruǐ chóu huā yì xīn tòng。
夜镫草檄百纸空,晓月吹铙万夫哄。yè dèng cǎo xí bǎi zhǐ kōng,xiǎo yuè chuī náo wàn fū hǒng。
玉貌歌来尚战场,金朽丐处均厮从。yù mào gē lái shàng zhàn chǎng,jīn xiǔ gài chù jūn sī cóng。
从此豪情风雨至,倏忽高歌鬼神送。cóng cǐ háo qíng fēng yǔ zhì,shū hū gāo gē guǐ shén sòng。
流黄夺得九张机,织出天衣尽无缝。liú huáng duó dé jiǔ zhāng jī,zhī chū tiān yī jǐn wú fèng。
李杜韩苏生不再,衮衮群儿空簸弄。lǐ dù hán sū shēng bù zài,gǔn gǔn qún ér kōng bǒ nòng。
放翁诗诀已轻传,清钟谁更敲秋梦。fàng wēng shī jué yǐ qīng chuán,qīng zhōng shuí gèng qiāo qiū mèng。