古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
吴瑄
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
天台风洞歌
清
:
吴瑄
我来天台春已暮,探奇乱踏天台路。
wǒ lái tiān tái chūn yǐ mù,tàn qí luàn tà tiān tái lù。
山腰怪石耸嶙峋,虎豹虬龙仅容步。
shān yāo guài shí sǒng lín xún,hǔ bào qiú lóng jǐn róng bù。
侧身更向绝顶行,历尽崎岖渐坦平。
cè shēn gèng xiàng jué dǐng xíng,lì jǐn qí qū jiàn tǎn píng。
危桥尽处有奇窟,耳畔号呼风作声。
wēi qiáo jǐn chù yǒu qí kū,ěr pàn hào hū fēng zuò shēng。
山中老人为余说,是名风洞殊奇绝。
shān zhōng lǎo rén wèi yú shuō,shì míng fēng dòng shū qí jué。
吹嘘四序岭头云,解释三伏怀中热。
chuī xū sì xù lǐng tóu yún,jiě shì sān fú huái zhōng rè。
邀我攀藤入洞中,苍松几树影摩空。
yāo wǒ pān téng rù dòng zhōng,cāng sōng jǐ shù yǐng mó kōng。
洞前芳草芊芊绿,洞口山花故故红。
dòng qián fāng cǎo qiān qiān lǜ,dòng kǒu shān huā gù gù hóng。
乘闲偶坐松阴下,一枕羲皇正潇洒。
chéng xián ǒu zuò sōng yīn xià,yī zhěn xī huáng zhèng xiāo sǎ。
倏忽风吹梦渐回,千层碧涧潺湲泻。
shū hū fēng chuī mèng jiàn huí,qiān céng bì jiàn chán yuán xiè。
长啸一声天地清,洞门人去白云生。
zhǎng xiào yī shēng tiān dì qīng,dòng mén rén qù bái yún shēng。
何时重与山人约,不负松风梦里情。
hé shí zhòng yǔ shān rén yuē,bù fù sōng fēng mèng lǐ qíng。
AI赏析