古诗词

吕耀曾

宿圣感寺

吕耀曾

太行蜿蜒千余里,重气磅礴钟林泉。tài xíng wān yán qiān yú lǐ,zhòng qì bàng bó zhōng lín quán。
京城之西尤佳绝,万里绵互环幽燕。jīng chéng zhī xī yóu jiā jué,wàn lǐ mián hù huán yōu yàn。
我闻圣感名已久,欲一登临愁攀缘。wǒ wén shèng gǎn míng yǐ jiǔ,yù yī dēng lín chóu pān yuán。
重阳雨霁后三日,桑干水浅流溅溅。zhòng yáng yǔ jì hòu sān rì,sāng gàn shuǐ qiǎn liú jiàn jiàn。
公余策蹇访般若,鼓舞直上如登天。gōng yú cè jiǎn fǎng bān ruò,gǔ wǔ zhí shàng rú dēng tiān。
松风谡谡时入耳,红树青岑相新鲜。sōng fēng sù sù shí rù ěr,hóng shù qīng cén xiāng xīn xiān。
石径法海培塿小,西望惟见山联翩。shí jìng fǎ hǎi péi lǒu xiǎo,xī wàng wéi jiàn shān lián piān。
上方更忻逢惠远,谈禅坐久望言诠。shàng fāng gèng xīn féng huì yuǎn,tán chán zuò jiǔ wàng yán quán。
知我性喜弄文墨,开箧示我诗千篇。zhī wǒ xìng xǐ nòng wén mò,kāi qiè shì wǒ shī qiān piān。
方袍有人善知识,二十八纪从兹传。fāng páo yǒu rén shàn zhī shí,èr shí bā jì cóng zī chuán。
散步西轩窥深雪,水涌乃在山之巅。sàn bù xī xuān kuī shēn xuě,shuǐ yǒng nǎi zài shān zhī diān。
烹茶细品味甘冽,习习风生超云烟。pēng chá xì pǐn wèi gān liè,xí xí fēng shēng chāo yún yān。
东上平台临皓魄,山高星动冰轮圆。dōng shàng píng tái lín hào pò,shān gāo xīng dòng bīng lún yuán。
元规去此几千里,寒气侵人身欲仙。yuán guī qù cǐ jǐ qiān lǐ,hán qì qīn rén shēn yù xiān。
下宿方丈闻钟磬,梦魂仿佛逢偓佺。xià sù fāng zhàng wén zhōng qìng,mèng hún fǎng fú féng wò quán。