古诗词

吴绮

镜中人梦难成

吴绮

凤衔花,鸾舞月。fèng xián huā,luán wǔ yuè。
谁使乌菱莹彻。shuí shǐ wū líng yíng chè。
才到晓霞时节,里面藏娇怯。cái dào xiǎo xiá shí jié,lǐ miàn cáng jiāo qiè。
颊晕霜花眉两叶。jiá yūn shuāng huā méi liǎng yè。
恰与个侬无别。qià yǔ gè nóng wú bié。
侬只让他他让妾,他却无言说。nóng zhǐ ràng tā tā ràng qiè,tā què wú yán shuō。

蝶恋花·春情

吴绮

昨夜杏烟娇暮雨,一带垂杨,绿到春申浦。zuó yè xìng yān jiāo mù yǔ,yī dài chuí yáng,lǜ dào chūn shēn pǔ。
翠袖倚栏凝不语,啼莺劝得东风住。cuì xiù yǐ lán níng bù yǔ,tí yīng quàn dé dōng fēng zhù。
帘外卖花声欲度,画桨双双,燕尾分波去。lián wài mài huā shēng yù dù,huà jiǎng shuāng shuāng,yàn wěi fēn bō qù。
载酒前溪人按舞,鸳鸯飞上相思树。zài jiǔ qián xī rén àn wǔ,yuān yāng fēi shàng xiāng sī shù。

罗敷媚树兰盛开同韬汝花下小饮

吴绮

疏帘冰簟溪堂静,客到羊求,闲共沙鸥,坐看香兰笑素秋。shū lián bīng diàn xī táng jìng,kè dào yáng qiú,xián gòng shā ōu,zuò kàn xiāng lán xiào sù qiū。
鸡虫得失何堪问,倚槛凝眸,碧树烟收,一片斜阳隔水楼。jī chóng dé shī hé kān wèn,yǐ kǎn níng móu,bì shù yān shōu,yī piàn xié yáng gé shuǐ lóu。

罗敷媚树兰盛开同韬汝花下小饮

吴绮

东皇故把春狼藉,做尽无聊,镇日连朝,不让黄鹂上柳条。dōng huáng gù bǎ chūn láng jí,zuò jǐn wú liáo,zhèn rì lián cháo,bù ràng huáng lí shàng liǔ tiáo。
香泥阻断王孙路,莫问吹箫,一夜春潮,已过红楼第二桥。xiāng ní zǔ duàn wáng sūn lù,mò wèn chuī xiāo,yī yè chūn cháo,yǐ guò hóng lóu dì èr qiáo。

后庭宴同闺人登爱山台

吴绮

春到庭闲,台高径曲。chūn dào tíng xián,tái gāo jìng qū。
新橙嫩破纤纤玉。xīn chéng nèn pò xiān xiān yù。
携将彩袖一凭栏,南上云净青初定。xié jiāng cǎi xiù yī píng lán,nán shàng yún jìng qīng chū dìng。
楼开罨画,风吹巧笑,酒炉才热。lóu kāi yǎn huà,fēng chuī qiǎo xiào,jiǔ lú cái rè。
杯香琴静,小斗蛾眉绿。bēi xiāng qín jìng,xiǎo dòu é méi lǜ。
语细怕莺知,肠断凭花续。yǔ xì pà yīng zhī,cháng duàn píng huā xù。

临江仙·赠扶风

吴绮

歌舞筵前曾一笑,当年错认红红。gē wǔ yán qián céng yī xiào,dāng nián cuò rèn hóng hóng。
画眉今让白眉工,暮行巫峡雨,雌拂楚台风。huà méi jīn ràng bái méi gōng,mù xíng wū xiá yǔ,cí fú chǔ tái fēng。
自爱钗痕济楚,偏怜裙褶惺忪。zì ài chāi hén jì chǔ,piān lián qún zhě xīng sōng。
几回鹦鹉惊雕笼,星嗔人唤小,月怕梦疑空。jǐ huí yīng wǔ jīng diāo lóng,xīng chēn rén huàn xiǎo,yuè pà mèng yí kōng。

临江仙·赠扶风

吴绮

一夜天涯灯影下,几人同听秋声。yī yè tiān yá dēng yǐng xià,jǐ rén tóng tīng qiū shēng。
玉缸新酿泻银瓶。yù gāng xīn niàng xiè yín píng。
黄花如有约,红豆不胜情。huáng huā rú yǒu yuē,hóng dòu bù shèng qíng。
明日江边还折柳,五更离绪纵横。míng rì jiāng biān hái zhé liǔ,wǔ gèng lí xù zòng héng。
鸥波鳞阁总平生。ōu bō lín gé zǒng píng shēng。
为君重起舞,似我不须醒。wèi jūn zhòng qǐ wǔ,shì wǒ bù xū xǐng。

唐多令·其一·曾波阁玩月同雁冰诸君用稼轩韵

吴绮

双鹤下缑山,青天月未残。shuāng hè xià gōu shān,qīng tiān yuè wèi cán。
对澄波、共倚朱栏。duì chéng bō gòng yǐ zhū lán。
秋气着人罗袂爽,清露冷,不知寒。qiū qì zhe rén luó mèi shuǎng,qīng lù lěng,bù zhī hán。
作客几时还,相逢且尽欢。zuò kè jǐ shí hái,xiāng féng qiě jǐn huān。
况芙蓉、正耐人看。kuàng fú róng zhèng nài rén kàn。
起舞花前仍大笑,谁似我,与君闲。qǐ wǔ huā qián réng dà xiào,shuí shì wǒ,yǔ jūn xián。

唐多令·其二·将归感旧

吴绮

水阁带春城,桃花骂小莺。shuǐ gé dài chūn chéng,táo huā mà xiǎo yīng。
二十年、重到红亭。èr shí nián zhòng dào hóng tíng。
多少烟云都过眼,山只对,故人青。duō shǎo yān yún dōu guò yǎn,shān zhǐ duì,gù rén qīng。
往事漫伤情,扬州旧月明。wǎng shì màn shāng qíng,yáng zhōu jiù yuè míng。
算吾侪、酒恋诗萦。suàn wú chái jiǔ liàn shī yíng。
今夜不将鹦鹉醉,明日里,片帆轻。jīn yè bù jiāng yīng wǔ zuì,míng rì lǐ,piàn fān qīng。

唐多令·其三·犹记

吴绮

犹记别离时,梳头病起迟。yóu jì bié lí shí,shū tóu bìng qǐ chí。
向西窗、细问归期。xiàng xī chuāng xì wèn guī qī。
弹指黄花都过了,春又上,腊梅枝。dàn zhǐ huáng huā dōu guò le,chūn yòu shàng,là méi zhī。
一雁寄相思,红笺小字诗。yī yàn jì xiāng sī,hóng jiān xiǎo zì shī。
料匆忙、倒写乌丝。liào cōng máng dào xiě wū sī。
满纸春愁谁可数,算只有,杜鹃知。mǎn zhǐ chūn chóu shuí kě shù,suàn zhǐ yǒu,dù juān zhī。

唐多令·其四·寒夜

吴绮

斜月射回廊,无凭更漏长。xié yuè shè huí láng,wú píng gèng lòu zhǎng。
笑归来、反是他乡。xiào guī lái fǎn shì tā xiāng。
昨夜绣衾浑似水,应不为,五更霜。zuó yè xiù qīn hún shì shuǐ,yīng bù wèi,wǔ gèng shuāng。
一事恁凄凉,朝来断客肠。yī shì nèn qī liáng,cháo lái duàn kè cháng。
待相逢、说向萧娘。dài xiāng féng shuō xiàng xiāo niáng。
蜡烛成灰犹不了,原化作,泪千行。là zhú chéng huī yóu bù le,yuán huà zuò,lèi qiān xíng。

渔家傲·莺脰湖次子寿

吴绮

金羽何时飞去早,平波台上秋烟渺。jīn yǔ hé shí fēi qù zǎo,píng bō tái shàng qiū yān miǎo。
野水傍天天傍草,青不了,越山断处吴山好。yě shuǐ bàng tiān tiān bàng cǎo,qīng bù le,yuè shān duàn chù wú shān hǎo。
采菱舟并渔郎棹,渔郎却顾吴姬笑。cǎi líng zhōu bìng yú láng zhào,yú láng què gù wú jī xiào。
翻网得鱼多白小,诗句巧,浣花溪上人将老。fān wǎng dé yú duō bái xiǎo,shī jù qiǎo,huàn huā xī shàng rén jiāng lǎo。

鬓云松春雨

吴绮

烛花残,香篆细。zhú huā cán,xiāng zhuàn xì。
一阵轻寒,送入鸳鸯被。yī zhèn qīng hán,sòng rù yuān yāng bèi。
滴尽红檐声欲碎,点点丝丝,学做离人泪。dī jǐn hóng yán shēng yù suì,diǎn diǎn sī sī,xué zuò lí rén lèi。
草边浮,枝上缀。cǎo biān fú,zhī shàng zhuì。
不放青苔,松泛东风地。bù fàng qīng tái,sōng fàn dōng fēng dì。
何处玉骢垂柳系,重门不为梨花闭。hé chù yù cōng chuí liǔ xì,zhòng mén bù wèi lí huā bì。

鬓云松春雨

吴绮

采莲陂,垂柳院。cǎi lián bēi,chuí liǔ yuàn。
旧梦重寻,不是闭莺燕。jiù mèng zhòng xún,bù shì bì yīng yàn。
华发满头将已倦,刘阮风流,记得桃花见。huá fā mǎn tóu jiāng yǐ juàn,liú ruǎn fēng liú,jì dé táo huā jiàn。
酒千觞,珠一串。jiǔ qiān shāng,zhū yī chuàn。
剪烛西窗,细语红灯颤。jiǎn zhú xī chuāng,xì yǔ hóng dēng chàn。
谢傅不归棋局换,只爱青山,不改当时面。xiè fù bù guī qí jú huàn,zhǐ ài qīng shān,bù gǎi dāng shí miàn。

鬓云松春雨

吴绮

洛川波,巫峡岫。luò chuān bō,wū xiá xiù。
种得情根,肠断还依旧。zhǒng dé qíng gēn,cháng duàn hái yī jiù。
泪洒西墙苔似绣。lèi sǎ xī qiáng tái shì xiù。
几点疏红,较比春来瘦。jǐ diǎn shū hóng,jiào bǐ chūn lái shòu。
粉沾衣,香惹袖。fěn zhān yī,xiāng rě xiù。
移向窗纱,不怕寒蛩咒。yí xiàng chuāng shā,bù pà hán qióng zhòu。
霜落玉阶寒未透。shuāng luò yù jiē hán wèi tòu。
伴取花枝,今夜灯儿后。bàn qǔ huā zhī,jīn yè dēng ér hòu。

醉春风春情

吴绮

春到谁宁耐,羞结泥金带。chūn dào shuí níng nài,xiū jié ní jīn dài。
香篝倚处独含颦,嗳嗳嗳。xiāng gōu yǐ chù dú hán pín,āi āi āi。
满院苔圆,半檐榆小,有愁难卖。mǎn yuàn tái yuán,bàn yán yú xiǎo,yǒu chóu nán mài。
密约劳担待,鹦鹉多无赖。mì yuē láo dān dài,yīng wǔ duō wú lài。
隔帘小玉悄声传,咳咳咳。gé lián xiǎo yù qiāo shēng chuán,ké ké ké。
花影频摇,月纹如动,那人帘外。huā yǐng pín yáo,yuè wén rú dòng,nà rén lián wài。

一剪梅·理绣

吴绮

碧烟窗下绣床支,情也丝丝,线也丝丝。bì yān chuāng xià xiù chuáng zhī,qíng yě sī sī,xiàn yě sī sī。
最难匀染在春时,红是花枝,白是花枝。zuì nán yún rǎn zài chūn shí,hóng shì huā zhī,bái shì huā zhī。
沉吟几度费嗟咨,莺一双儿,燕一双儿。chén yín jǐ dù fèi jiē zī,yīng yī shuāng ér,yàn yī shuāng ér。
吐绒湿却淡胭脂。tǔ róng shī què dàn yān zhī。
谁待相思,谁解相思。shuí dài xiāng sī,shuí jiě xiāng sī。

一剪梅·理绣

吴绮

红楼十五沈真真,昏也含颦,晓也含颦。hóng lóu shí wǔ shěn zhēn zhēn,hūn yě hán pín,xiǎo yě hán pín。
无端弹泪坐芳茵,干了罗巾,湿了罗巾。wú duān dàn lèi zuò fāng yīn,gàn le luó jīn,shī le luó jīn。
最无聊赖是初春,花弄尖新,草弄尖新。zuì wú liáo lài shì chū chūn,huā nòng jiān xīn,cǎo nòng jiān xīn。
个中垂柳更伤神,腰也如人,眉也如人。gè zhōng chuí liǔ gèng shāng shén,yāo yě rú rén,méi yě rú rén。

凤凰阁春晴

吴绮

听朝来窗下,几声灵鹊。tīng cháo lái chuāng xià,jǐ shēng líng què。
晓霞影透真珠幕。xiǎo xiá yǐng tòu zhēn zhū mù。
最喜梅花台榭,暖生红萼。zuì xǐ méi huā tái xiè,nuǎn shēng hóng è。
把燕子、芹泥干却。bǎ yàn zi qín ní gàn què。
佳人呵手,镜里尽情梳掠,还教安顿秋千索。jiā rén hē shǒu,jìng lǐ jǐn qíng shū lüè,hái jiào ān dùn qiū qiān suǒ。
思昨日雨和风,何等轻薄。sī zuó rì yǔ hé fēng,hé děng qīng báo。
怎忍将春闲着。zěn rěn jiāng chūn xián zhe。

青玉案·紫云洞次辰六韵

吴绮

遥看鸟道浑无路,但一涧、沿花去。yáo kàn niǎo dào hún wú lù,dàn yī jiàn yán huā qù。
涧尽忽逢云宿处。jiàn jǐn hū féng yún sù chù。
藤萝日月,莓苔今古,撑得娲天住。téng luó rì yuè,méi tái jīn gǔ,chēng dé wā tiān zhù。
阴阴石磴鸣仙鼠,百状虬龙向人舞。yīn yīn shí dèng míng xiān shǔ,bǎi zhuàng qiú lóng xiàng rén wǔ。
足下分明闻密语。zú xià fēn míng wén mì yǔ。
沾衣空翠,蒙蒙烟雾,忽作山中雨。zhān yī kōng cuì,méng méng yān wù,hū zuò shān zhōng yǔ。