古诗词

吴怀珍

冯唐墓

吴怀珍

汉代名臣墓,风前立马看。hàn dài míng chén mù,fēng qián lì mǎ kàn。
残碑荒藓合,古木野云寒。cán bēi huāng xiǎn hé,gǔ mù yě yún hán。
流滞年华促,明良际遇难。liú zhì nián huá cù,míng liáng jì yù nán。
挥鞭行不得,回首望长安。huī biān xíng bù dé,huí shǒu wàng zhǎng ān。

湖上同蔡子鼎谭仲修

吴怀珍

轻舟一棹入湖西,和尔行吟过白堤。qīng zhōu yī zhào rù hú xī,hé ěr xíng yín guò bái dī。
宿雨画桥烟水碧,空山乔木鹧鸪啼。sù yǔ huà qiáo yān shuǐ bì,kōng shān qiáo mù zhè gū tí。
吾曹啸傲仍诗酒,大地兵争日鼓鼙。wú cáo xiào ào réng shī jiǔ,dà dì bīng zhēng rì gǔ pí。
凄绝长河控南北,登高雪涕为群黎。qī jué zhǎng hé kòng nán běi,dēng gāo xuě tì wèi qún lí。

送蒋恭亮之东台

吴怀珍

白日欲落风在林,前啸狐狸后悲禽。bái rì yù luò fēng zài lín,qián xiào hú lí hòu bēi qín。
问子行役向何所,大江自北黄河南。wèn zi xíng yì xiàng hé suǒ,dà jiāng zì běi huáng hé nán。
江水东入海,河流日澎湃。jiāng shuǐ dōng rù hǎi,hé liú rì pēng pài。
河伯何不仁,屡作人民害。hé bó hé bù rén,lǚ zuò rén mín hài。
君不见今年六月黄河决,生灵百万皆鱼鳖。jūn bù jiàn jīn nián liù yuè huáng hé jué,shēng líng bǎi wàn jiē yú biē。
况复干戈海内多,江淮浩浩常流血。kuàng fù gàn gē hǎi nèi duō,jiāng huái hào hào cháng liú xuè。
我已轻出子复尔,掺执子袪不可说。wǒ yǐ qīng chū zi fù ěr,càn zhí zi qū bù kě shuō。
吁嗟岁阑风雪寒,长途愁子衣裳单。xū jiē suì lán fēng xuě hán,zhǎng tú chóu zi yī shang dān。
樽前强起互相酌,为子高歌《行路难》。zūn qián qiáng qǐ hù xiāng zhuó,wèi zi gāo gē xíng lù nán。
歌成予亦从此去,回首江南渺烟树。gē chéng yǔ yì cóng cǐ qù,huí shǒu jiāng nán miǎo yān shù。