古诗词

吴永和

满江红·春归

吴永和

落絮飘香,问何事,春归恁速。luò xù piāo xiāng,wèn hé shì,chūn guī nèn sù。
任年年憔悴,眉峰双蹙。rèn nián nián qiáo cuì,méi fēng shuāng cù。
病骨未容持半偈,愁怀剩得盈千斛。bìng gǔ wèi róng chí bàn jì,chóu huái shèng dé yíng qiān hú。
怪痴情,似草尽还生,萦心曲。guài chī qíng,shì cǎo jǐn hái shēng,yíng xīn qū。
惊残梦,风敲竹。jīng cán mèng,fēng qiāo zhú。
欹单枕,茶初熟。yī dān zhěn,chá chū shú。
惟数声啼鸟,伴人幽独。wéi shù shēng tí niǎo,bàn rén yōu dú。
槛外花光消腻粉,阶前苔色欺蛾绿。kǎn wài huā guāng xiāo nì fěn,jiē qián tái sè qī é lǜ。
把无聊,都付断肠吟,凭谁续。bǎ wú liáo,dōu fù duàn cháng yín,píng shuí xù。

疏帘淡月同筠上弟玩月

吴永和

西风寒峭,怪竹里蟾光,今宵偏皎。xī fēng hán qiào,guài zhú lǐ chán guāng,jīn xiāo piān jiǎo。
寂寂药房重启,数惊宿鸟。jì jì yào fáng zhòng qǐ,shù jīng sù niǎo。
算来清赏人知少。suàn lái qīng shǎng rén zhī shǎo。
记当年、香闺稚小。jì dāng nián xiāng guī zhì xiǎo。
笑携女伴,惜花爱月,眠迟起早。xiào xié nǚ bàn,xī huā ài yuè,mián chí qǐ zǎo。
空叹息、颜随秋老。kōng tàn xī yán suí qiū lǎo。
愁魔相逐,病魔相搅。chóu mó xiāng zhú,bìng mó xiāng jiǎo。
回首繁华去也,半生烦恼。huí shǒu fán huá qù yě,bàn shēng fán nǎo。
新茶且共灯前试,更博山、沉水微袅。xīn chá qiě gòng dēng qián shì,gèng bó shān chén shuǐ wēi niǎo。
小帘风揭,疏棂露湿,邻鸡催晓。xiǎo lián fēng jiē,shū líng lù shī,lín jī cuī xiǎo。