古诗词

吴俊

立秋后七日省中夜直

吴俊

北斗七星低可扪,禁城钟鼓动黄昏。běi dòu qī xīng dī kě mén,jìn chéng zhōng gǔ dòng huáng hūn。
心悬连日羽书至,坐觉一更草露繁。xīn xuán lián rì yǔ shū zhì,zuò jué yī gèng cǎo lù fán。
烛花然梦弄孤耿,秋树语风多暗喧。zhú huā rán mèng nòng gū gěng,qiū shù yǔ fēng duō àn xuān。
楼角迢迢转河汉,揽衣不寐欲忘言。lóu jiǎo tiáo tiáo zhuǎn hé hàn,lǎn yī bù mèi yù wàng yán。

罗旧驿馆

吴俊

行看岚翠泼人衣,坐觉溪光冷入帏。xíng kàn lán cuì pō rén yī,zuò jué xī guāng lěng rù wéi。
境美最贪茶后睡,身轻差熟梦中归。jìng měi zuì tān chá hòu shuì,shēn qīng chà shú mèng zhōng guī。
山衔楚雨黔云起,鸟掠湖烟岭树飞。shān xián chǔ yǔ qián yún qǐ,niǎo lüè hú yān lǐng shù fēi。
一曲芷江清澈底,美人不见思依依。yī qū zhǐ jiāng qīng chè dǐ,měi rén bù jiàn sī yī yī。

陆太守朗夫招饮赋谢

吴俊

济南太守与我厚,僚佐森森匿屏后。jì nán tài shǒu yǔ wǒ hòu,liáo zuǒ sēn sēn nì píng hòu。
惟将华㟙两山云,付与诗人纳怀袖。wéi jiāng huá zé liǎng shān yún,fù yǔ shī rén nà huái xiù。
玲珑窈窕看不足,更向城南弄鸣玉。líng lóng yǎo tiǎo kàn bù zú,gèng xiàng chéng nán nòng míng yù。
道人十日九逢迎,颠倒瓶罂贮寒绿。dào rén shí rì jiǔ féng yíng,diān dào píng yīng zhù hán lǜ。
太守怜我苦吟诗,邀入寒厅共酒卮。tài shǒu lián wǒ kǔ yín shī,yāo rù hán tīng gòng jiǔ zhī。
轩前老鹤侧翅舞,华镫竞奏竹月丝。xuān qián lǎo hè cè chì wǔ,huá dèng jìng zòu zhú yuè sī。
历山城头乱挝鼓,一线凉蟾漏秋雨。lì shān chéng tóu luàn wō gǔ,yī xiàn liáng chán lòu qiū yǔ。
篮舆扶醉独归来,急爇松明煮云乳。lán yú fú zuì dú guī lái,jí ruò sōng míng zhǔ yún rǔ。