古诗词

李刚己

立秋呈范先生

李刚己

仰陪夫子下阶吟,呜咽鸣蝉向我喑。yǎng péi fū zi xià jiē yín,wū yàn míng chán xiàng wǒ yīn。
半月偎城动凉色,一风入木作秋音。bàn yuè wēi chéng dòng liáng sè,yī fēng rù mù zuò qiū yīn。
星云高灿还相媚,雾雨横凄忽见侵。xīng yún gāo càn hái xiāng mèi,wù yǔ héng qī hū jiàn qīn。
应有列仙在空阔,徘徊不下暝烟深。yīng yǒu liè xiān zài kōng kuò,pái huái bù xià míng yān shēn。

思归

李刚己

汾水秋风雁又归,故园东望梦魂飞。fén shuǐ qiū fēng yàn yòu guī,gù yuán dōng wàng mèng hún fēi。
尘冠欲挂仍无日,庭树新增复几围。chén guān yù guà réng wú rì,tíng shù xīn zēng fù jǐ wéi。
水远坐输鸥独往,竹荒不救凤长饥。shuǐ yuǎn zuò shū ōu dú wǎng,zhú huāng bù jiù fèng zhǎng jī。
愁来策马西郊路,一曲劳歌送落晖。chóu lái cè mǎ xī jiāo lù,yī qū láo gē sòng luò huī。

上范先生兼简子城兄

李刚己

花香能醉枝头蝶,蝶亦绕枝不忍飞。huā xiāng néng zuì zhī tóu dié,dié yì rào zhī bù rěn fēi。
有鸟啼呼下空阔,向花深处恋晴晖。yǒu niǎo tí hū xià kōng kuò,xiàng huā shēn chù liàn qíng huī。
六街风动沙尘遍,念尔鲜衣归不归。liù jiē fēng dòng shā chén biàn,niàn ěr xiān yī guī bù guī。

辟畺以诗送别即次原韵答之

李刚己

湘乡太傅轲雄俦,笔力横挽三千秋。xiāng xiāng tài fù kē xióng chóu,bǐ lì héng wǎn sān qiān qiū。
吾师继之道益大,如开沧海朝群流。wú shī jì zhī dào yì dà,rú kāi cāng hǎi cháo qún liú。
罗珠网玉不知数,我瓦砾耳犹相收。luó zhū wǎng yù bù zhī shù,wǒ wǎ lì ěr yóu xiāng shōu。
束发受书今十载,足疲路远无时休。shù fā shòu shū jīn shí zài,zú pí lù yuǎn wú shí xiū。
扶摇羊角未能上,飞抢还作榆枋游。fú yáo yáng jiǎo wèi néng shàng,fēi qiǎng hái zuò yú fāng yóu。
天寒岁晚林木死,风烟惨淡交龙虬。tiān hán suì wǎn lín mù sǐ,fēng yān cǎn dàn jiāo lóng qiú。
凄绝曾张旧游处,白日一跌归冥幽。qī jué céng zhāng jiù yóu chù,bái rì yī diē guī míng yōu。
孤寒八百沦草莽,大帙三万开穷愁。gū hán bā bǎi lún cǎo mǎng,dà zhì sān wàn kāi qióng chóu。
孰料纷拿燕雀际,鸾章凤质惊双眸。shú liào fēn ná yàn què jì,luán zhāng fèng zhì jīng shuāng móu。
吐气刚如断马剑,论文高似元龙楼。tǔ qì gāng rú duàn mǎ jiàn,lùn wén gāo shì yuán lóng lóu。
诸公谁司荐达事,蘋藻可以为神馐。zhū gōng shuí sī jiàn dá shì,píng zǎo kě yǐ wèi shén xiū。
昨来苦语更牵挽,归期已决焉能留。zuó lái kǔ yǔ gèng qiān wǎn,guī qī yǐ jué yān néng liú。
事变真难巧历算,出处或作山灵羞。shì biàn zhēn nán qiǎo lì suàn,chū chù huò zuò shān líng xiū。
侯王将相亦人耳,空有馀责如山丘。hóu wáng jiāng xiāng yì rén ěr,kōng yǒu yú zé rú shān qiū。