古诗词

李雍熙

过柳泉寺

李雍熙

双树开精舍,门依曲水傍。shuāng shù kāi jīng shě,mén yī qū shuǐ bàng。
溪清石骨瘦,山静鸟声长。xī qīng shí gǔ shòu,shān jìng niǎo shēng zhǎng。
佛日迎金镜,迷津渡石梁。fú rì yíng jīn jìng,mí jīn dù shí liáng。
风尘不到处,此地足羲皇。fēng chén bù dào chù,cǐ dì zú xī huáng。

古诗

李雍熙

我生岂无涯,茫茫众人后。wǒ shēng qǐ wú yá,máng máng zhòng rén hòu。
达观恨不早,岁月若瓮漏。dá guān hèn bù zǎo,suì yuè ruò wèng lòu。
晚年始爱道,水火自相姤。wǎn nián shǐ ài dào,shuǐ huǒ zì xiāng gòu。
所忧精力衰,大药终未就。suǒ yōu jīng lì shuāi,dà yào zhōng wèi jiù。
入山虽不深,已足谢尘垢。rù shān suī bù shēn,yǐ zú xiè chén gòu。
竹扉日夜开,白云入襟袖。zhú fēi rì yè kāi,bái yún rù jīn xiù。
时有道人来,金经亲授受。shí yǒu dào rén lái,jīn jīng qīn shòu shòu。
读之苦不悟,沉思使人瘦。dú zhī kǔ bù wù,chén sī shǐ rén shòu。
一朝心为开,如月过岩窦。yī cháo xīn wèi kāi,rú yuè guò yán dòu。
妙理清可悦,谷神俨欲觏。miào lǐ qīng kě yuè,gǔ shén yǎn yù gòu。
从兹剖昏瞀,长愿绝群谬。cóng zī pōu hūn mào,zhǎng yuàn jué qún miù。
万劫有时尽,至道莫能旧。wàn jié yǒu shí jǐn,zhì dào mò néng jiù。

白云涧

李雍熙

长白山中好崖谷,翠飞岩高削苍玉。zhǎng bái shān zhōng hǎo yá gǔ,cuì fēi yán gāo xuē cāng yù。
我来结茆卧其下,老树当门一溪绿。wǒ lái jié máo wò qí xià,lǎo shù dāng mén yī xī lǜ。
吾家康乐真绝尘,夙昔本是青云人。wú jiā kāng lè zhēn jué chén,sù xī běn shì qīng yún rén。
偶然高躅爱幽独,白云涧北卜居新。ǒu rán gāo zhú ài yōu dú,bái yún jiàn běi bo jū xīn。
野径纡回抱丹嶂,草阁茆檐势相向。yě jìng yū huí bào dān zhàng,cǎo gé máo yán shì xiāng xiàng。
细雨春花两蜡屐,落日秋风一藤杖。xì yǔ chūn huā liǎng là jī,luò rì qiū fēng yī téng zhàng。
相过相对每经时,幽意但有闲云知。xiāng guò xiāng duì měi jīng shí,yōu yì dàn yǒu xián yún zhī。
青林夜黑兀然坐,玉液黄芽流口脂。qīng lín yè hēi wù rán zuò,yù yè huáng yá liú kǒu zhī。
我无灵药身转老,欲鍊大还苦不早。wǒ wú líng yào shēn zhuǎn lǎo,yù liàn dà hái kǔ bù zǎo。
如君仙骨自天生,肯使容颜就枯槁。rú jūn xiān gǔ zì tiān shēng,kěn shǐ róng yán jiù kū gǎo。
何日丹成谢世情,云车风马来相迎。hé rì dān chéng xiè shì qíng,yún chē fēng mǎ lái xiāng yíng。
我乘白鹿君黄鹤,共向三山顶上行。wǒ chéng bái lù jūn huáng hè,gòng xiàng sān shān dǐng shàng xíng。