古诗词

李文瀚

送别竹垞

李文瀚

一见即如故,相逢何太迟。yī jiàn jí rú gù,xiāng féng hé tài chí。
君身有仙骨,我迹恨天涯。jūn shēn yǒu xiān gǔ,wǒ jì hèn tiān yá。
风雨无多日,云山又别离。fēng yǔ wú duō rì,yún shān yòu bié lí。
茫茫鸿雁信,莫负隔年期。máng máng hóng yàn xìn,mò fù gé nián qī。

寒夜遣闷即示洙泉弟

李文瀚

千古此长安,久居诚大难。qiān gǔ cǐ zhǎng ān,jiǔ jū chéng dà nán。
风尘消壮志,升斗恋微官。fēng chén xiāo zhuàng zhì,shēng dòu liàn wēi guān。
功业百无补,乾坤何处宽。gōng yè bǎi wú bǔ,qián kūn hé chù kuān。
仰天长太息,星月夜阑干。yǎng tiān zhǎng tài xī,xīng yuè yè lán gàn。

寒夜遣闷即示洙泉弟

李文瀚

岁月匆匆去,北风吹敝庐。suì yuè cōng cōng qù,běi fēng chuī bì lú。
围炉烹浊酒,烧烛检残书。wéi lú pēng zhuó jiǔ,shāo zhú jiǎn cán shū。
病骨瘦支鹤,愁肠枯索鱼。bìng gǔ shòu zhī hè,chóu cháng kū suǒ yú。
埙篪聊复尔,相对意踟蹰。xūn chí liáo fù ěr,xiāng duì yì chí chú。

寒夜遣闷即示洙泉弟

李文瀚

客况贫如洗,名心热似煎。kè kuàng pín rú xǐ,míng xīn rè shì jiān。
班超投笔起,祖逖著鞭先。bān chāo tóu bǐ qǐ,zǔ tì zhù biān xiān。
琴剑悲今日,烟云感去年。qín jiàn bēi jīn rì,yān yún gǎn qù nián。
白头孤望眼,肠断五更天。bái tóu gū wàng yǎn,cháng duàn wǔ gèng tiān。

寒夜遣闷即示洙泉弟

李文瀚

一枕江南梦,鸡声唤不醒。yī zhěn jiāng nán mèng,jī shēng huàn bù xǐng。
水迷千里白,山记数峰青。shuǐ mí qiān lǐ bái,shān jì shù fēng qīng。
久向高堂别,何堪老泪零。jiǔ xiàng gāo táng bié,hé kān lǎo lèi líng。
乡音无雁到,芦荻隐沙汀。xiāng yīn wú yàn dào,lú dí yǐn shā tīng。

舟夜忆镇北

李文瀚

十旬啖尽鹤分餐,别后相思梦未安。shí xún dàn jǐn hè fēn cān,bié hòu xiāng sī mèng wèi ān。
我始出山还不浊,尔如行路亦应难。wǒ shǐ chū shān hái bù zhuó,ěr rú xíng lù yì yīng nán。
马头尘扫云千叠,篷背凉生月一丸。mǎ tóu chén sǎo yún qiān dié,péng bèi liáng shēng yuè yī wán。
芦荻花疏秋瑟瑟,故人曾否渡桑干。lú dí huā shū qiū sè sè,gù rén céng fǒu dù sāng gàn。

朝鲜文德郎徐竹垞过访索画赋赠

李文瀚

翰墨因缘千古难,纵横妙笔无人看。hàn mò yīn yuán qiān gǔ nán,zòng héng miào bǐ wú rén kàn。
君能写竹我写兰,红尘洗尽居长安。jūn néng xiě zhú wǒ xiě lán,hóng chén xǐ jǐn jū zhǎng ān。
竹爱兰心素,薰人气味毫端露。zhú ài lán xīn sù,xūn rén qì wèi háo duān lù。
兰爱竹心虚,旧时芒有胸中无。lán ài zhú xīn xū,jiù shí máng yǒu xiōng zhōng wú。
兰本幽人竹,君子灵根不与众芳比。lán běn yōu rén zhú,jūn zi líng gēn bù yǔ zhòng fāng bǐ。
品题安得真,名士赏心只有梅边鹤。pǐn tí ān dé zhēn,míng shì shǎng xīn zhǐ yǒu méi biān hè。
鹤爱兰幽竹洒落,题以新诗珠玉错。hè ài lán yōu zhú sǎ luò,tí yǐ xīn shī zhū yù cuò。
一鹤一竹一兰花,相寻正得林泉乐。yī hè yī zhú yī lán huā,xiāng xún zhèng dé lín quán lè。
东皇倏尔扇微风,野鹤西飞兰竹东。dōng huáng shū ěr shàn wēi fēng,yě hè xī fēi lán zhú dōng。
竹转潇湘去,兰居楚泽中。zhú zhuǎn xiāo xiāng qù,lán jū chǔ zé zhōng。
伫见江头布帆去如羽,万丈柳条牵不住。zhù jiàn jiāng tóu bù fān qù rú yǔ,wàn zhàng liǔ tiáo qiān bù zhù。
扶持清梦入茫茫,日暮愁云绕春树。fú chí qīng mèng rù máng máng,rì mù chóu yún rào chūn shù。
万里关河,渺渺烟波。wàn lǐ guān hé,miǎo miǎo yān bō。
念我故人,将如之何。niàn wǒ gù rén,jiāng rú zhī hé。
野鹤时招兰友说,道君心为此君结。yě hè shí zhāo lán yǒu shuō,dào jūn xīn wèi cǐ jūn jié。
我方驾雾行云远送此君别,海上银涛立如雪。wǒ fāng jià wù xíng yún yuǎn sòng cǐ jūn bié,hǎi shàng yín tāo lì rú xuě。
中流一棹指蓬莱,平安早抵三韩阙。zhōng liú yī zhào zhǐ péng lái,píng ān zǎo dǐ sān hán quē。
分手赠言嘱致君,劝君莫炙离情热。fēn shǒu zèng yán zhǔ zhì jūn,quàn jūn mò zhì lí qíng rè。
万国朝天年复年,春风重过小神仙。wàn guó cháo tiān nián fù nián,chūn fēng zhòng guò xiǎo shén xiān。
竹瘦兰清鹤孤洁,花间三影邀明月。zhú shòu lán qīng hè gū jié,huā jiān sān yǐng yāo míng yuè。