古诗词

李邺嗣

哭履安先生

李邺嗣

南国香兰不复生,人间难死是高名。nán guó xiāng lán bù fù shēng,rén jiān nán sǐ shì gāo míng。
呜呼表墓长留字,恸哭登台未绝声。wū hū biǎo mù zhǎng liú zì,tòng kū dēng tái wèi jué shēng。
寒起千枫飘白发,悲摩一鸟下苍冥。hán qǐ qiān fēng piāo bái fā,bēi mó yī niǎo xià cāng míng。
论交此日谁无恙,旧笛音中天地冰。lùn jiāo cǐ rì shuí wú yàng,jiù dí yīn zhōng tiān dì bīng。

西陵绝句诗十四首

李邺嗣

沙涨钱塘事莫无,赪山浪到定山枯。shā zhǎng qián táng shì mò wú,chēng shān làng dào dìng shān kū。
莫言白马扬波缓,尚有重潮文大夫。mò yán bái mǎ yáng bō huǎn,shàng yǒu zhòng cháo wén dà fū。

口占呈全完白四首

李邺嗣

全家豆种晚逾良,粒粒肥甘荚亦香。quán jiā dòu zhǒng wǎn yú liáng,lì lì féi gān jiá yì xiāng。
记得白斋诗句好:满园秋兴过南庄。jì dé bái zhāi shī jù hǎo mǎn yuán qiū xīng guò nán zhuāng。

口占呈全完白四首

李邺嗣

每到秋深摘满筐,须教烂煮妙非常。měi dào qiū shēn zhāi mǎn kuāng,xū jiào làn zhǔ miào fēi cháng。
诸公任设盘中馔,不及先生豆荚香。zhū gōng rèn shè pán zhōng zhuàn,bù jí xiān shēng dòu jiá xiāng。

口占呈全完白四首

李邺嗣

一盂佳豆一编诗,两物相当请易之。yī yú jiā dòu yī biān shī,liǎng wù xiāng dāng qǐng yì zhī。
若说尝来风味好,杲堂犹自略便宜。ruò shuō cháng lái fēng wèi hǎo,gǎo táng yóu zì lüè biàn yí。

口占呈全完白四首

李邺嗣

先生七十健非常,好事频来索寿章。xiān shēng qī shí jiàn fēi cháng,hǎo shì pín lái suǒ shòu zhāng。
但使岁餐园豆饱,人间何用“大还”方?dàn shǐ suì cān yuán dòu bǎo,rén jiān hé yòng dà hái fāng?

西陵绝句诗十四首

李邺嗣

五寺钟声送夕曛,女冠犹着旧宫裙。wǔ sì zhōng shēng sòng xī xūn,nǚ guān yóu zhe jiù gōng qún。
葫芦井畔伤心语,只许东洲遗老闻。hú lú jǐng pàn shāng xīn yǔ,zhǐ xǔ dōng zhōu yí lǎo wén。

西陵绝句

李邺嗣

会稽行在隔江头,不把杭州作帝州。huì jī xíng zài gé jiāng tóu,bù bǎ háng zhōu zuò dì zhōu。
故老莫论千载事,年来吴越几春秋。gù lǎo mò lùn qiān zài shì,nián lái wú yuè jǐ chūn qiū。

西陵绝句

李邺嗣

几处楼船湖上逢,半闲丞相有遗踪。jǐ chù lóu chuán hú shàng féng,bàn xián chéng xiāng yǒu yí zōng。
天教秋壑生瑶草,重牧吴山第一峰。tiān jiào qiū hè shēng yáo cǎo,zhòng mù wú shān dì yī fēng。

西陵绝句

李邺嗣

春雁仍飞竟不还,两湖风物总潸潸。chūn yàn réng fēi jìng bù hái,liǎng hú fēng wù zǒng shān shān。
北来高士今谁在,可有人登望洛山。běi lái gāo shì jīn shuí zài,kě yǒu rén dēng wàng luò shān。

西陵绝句

李邺嗣

司马坟前客过频,灰飞常见纸钱新。sī mǎ fén qián kè guò pín,huī fēi cháng jiàn zhǐ qián xīn。
岂如哭祭文山客,只有西台甲乙人。qǐ rú kū jì wén shān kè,zhǐ yǒu xī tái jiǎ yǐ rén。

西陵绝句诗十四首

李邺嗣

三台夕照尚余曛,相望于坟与岳坟。sān tái xī zhào shàng yú xūn,xiāng wàng yú fén yǔ yuè fén。
一自苍公藏骨后,湖山如画遂三分。yī zì cāng gōng cáng gǔ hòu,hú shān rú huà suì sān fēn。

山楼

李邺嗣

日夕坐众山,空岚不知湿。rì xī zuò zhòng shān,kōng lán bù zhī shī。
太白峙我前,鹿岩别疏立。tài bái zhì wǒ qián,lù yán bié shū lì。
轻云时往还,两山始邮接。qīng yún shí wǎng hái,liǎng shān shǐ yóu jiē。
秋光无定容,俯仰每不及。qiū guāng wú dìng róng,fǔ yǎng měi bù jí。
欻然随飞鸟,林烟各小集。chuā rán suí fēi niǎo,lín yān gè xiǎo jí。
寒碧散空郊,静久同吐噏。hán bì sàn kōng jiāo,jìng jiǔ tóng tǔ xī。
十里候樵苏,残曛未全入。shí lǐ hòu qiáo sū,cán xūn wèi quán rù。

山行失道

李邺嗣

习僻厌平阡,歧道入榛莽。xí pì yàn píng qiān,qí dào rù zhēn mǎng。
笮足不肯回,牵拂坚初往。zé zú bù kěn huí,qiān fú jiān chū wǎng。
稍进益无天,竹叶大逾掌。shāo jìn yì wú tiān,zhú yè dà yú zhǎng。
隙处触瓣云,日脚不落壤。xì chù chù bàn yún,rì jiǎo bù luò rǎng。
视体若匽松,渐伛安得仰。shì tǐ ruò yǎn sōng,jiàn yǔ ān dé yǎng。
两袖竞翅张,冒棘先用颡。liǎng xiù jìng chì zhāng,mào jí xiān yòng sǎng。
导者未识谁,后趾蹴前緉。dǎo zhě wèi shí shuí,hòu zhǐ cù qián liǎng。
人兽尽无音,但闻碎箨响。rén shòu jǐn wú yīn,dàn wén suì tuò xiǎng。
三里幸出丛,目光久矘䁳。sān lǐ xìng chū cóng,mù guāng jiǔ tǎng mǎng。
始见樵子行,讶我反山魉。shǐ jiàn qiáo zi xíng,yà wǒ fǎn shān liǎng。

秋怀

李邺嗣

我心悲四序,秋天不可长。wǒ xīn bēi sì xù,qiū tiān bù kě zhǎng。
登高莽难辨,中原亦奔茫。dēng gāo mǎng nán biàn,zhōng yuán yì bēn máng。
长跪复西向,诸陵黯苍苍。zhǎng guì fù xī xiàng,zhū líng àn cāng cāng。
束发读六经,岂知早投荒。shù fā dú liù jīng,qǐ zhī zǎo tóu huāng。
夜中回月御,若木应可望。yè zhōng huí yuè yù,ruò mù yīng kě wàng。
裴回入空巷,旅谷撷满筐。péi huí rù kōng xiàng,lǚ gǔ xié mǎn kuāng。
忆此句践国,霸气久未央。yì cǐ jù jiàn guó,bà qì jiǔ wèi yāng。
曾闻采葛妇,悲吟奉吾王。céng wén cǎi gé fù,bēi yín fèng wú wáng。
薄脯临浙水,吾臣泪盈裳。báo pú lín zhè shuǐ,wú chén lèi yíng shang。

秋怀

李邺嗣

乱枫裹江浦,遗叟步拾秋。luàn fēng guǒ jiāng pǔ,yí sǒu bù shí qiū。
往事不可诉,欲语生百忧。wǎng shì bù kě sù,yù yǔ shēng bǎi yōu。
河山倏破碎,耄眼识其繇。hé shān shū pò suì,mào yǎn shí qí yáo。
有云来渰浥,视我同悠悠。yǒu yún lái yǎn yì,shì wǒ tóng yōu yōu。
千春石头水,断锁失中流。qiān chūn shí tóu shuǐ,duàn suǒ shī zhōng liú。
江南仗王谢,乃与鼠辈谋。jiāng nán zhàng wáng xiè,nǎi yǔ shǔ bèi móu。
遥传故常侍,遗孽乱神州。yáo chuán gù cháng shì,yí niè luàn shén zhōu。
旧京犹未覆,士气郁已囚。jiù jīng yóu wèi fù,shì qì yù yǐ qiú。
藉卉今何所,六朝杂松楸。jí huì jīn hé suǒ,liù cháo zá sōng qiū。
潜行未敢哭,日脚柴门收。qián xíng wèi gǎn kū,rì jiǎo chái mén shōu。

秋怀

李邺嗣

南登白云山,巨礐万年在。nán dēng bái yún shān,jù què wàn nián zài。
老藤缘若梁,苍虬俯承盖。lǎo téng yuán ruò liáng,cāng qiú fǔ chéng gài。
崩剥傍壑深,日渴陷其内。bēng bō bàng hè shēn,rì kě xiàn qí nèi。
我行已及巅,得与飞鸟会。wǒ xíng yǐ jí diān,dé yǔ fēi niǎo huì。
忆自伏蓬茨,三年渐短喙。yì zì fú péng cí,sān nián jiàn duǎn huì。
咽雪犹未干,苍茫丧兰佩。yàn xuě yóu wèi gàn,cāng máng sàng lán pèi。
岂意躤危岩,复窥天地大。qǐ yì jí wēi yán,fù kuī tiān dì dà。
延颈始一歌,林木助幽籁。yán jǐng shǐ yī gē,lín mù zhù yōu lài。
云黑古西陵,东望哭再拜。yún hēi gǔ xī líng,dōng wàng kū zài bài。
朱噣暮归来,迢迢关水外。zhū zhòu mù guī lái,tiáo tiáo guān shuǐ wài。

得杖

李邺嗣

既出贺险尽,瞻前乃复陡。jì chū hè xiǎn jǐn,zhān qián nǎi fù dǒu。
小憩对古松,支离类此叟。xiǎo qì duì gǔ sōng,zhī lí lèi cǐ sǒu。
策足耻言疲,终落仆夫后。cè zú chǐ yán pí,zhōng luò pū fū hòu。
山人指爪强,拗竹等拗韭。shān rén zhǐ zhǎo qiáng,ǎo zhú děng ǎo jiǔ。
怜余进一茎,兹意感君厚。lián yú jìn yī jīng,zī yì gǎn jūn hòu。
忽若当颠危,倚身得奇友。hū ruò dāng diān wēi,yǐ shēn dé qí yǒu。
山魈不敢争,空潭战蚴蟉。shān xiāo bù gǎn zhēng,kōng tán zhàn yòu liú。
翼足若渐轻,影逐孤云走。yì zú ruò jiàn qīng,yǐng zhú gū yún zǒu。
大谓二子云,腾岳等培塿。dà wèi èr zi yún,téng yuè děng péi lǒu。

自大嵩岭上二十里至福泉精舍作

李邺嗣

舍舟上樵径,晴眺分纤毫。shě zhōu shàng qiáo jìng,qíng tiào fēn xiān háo。
循涂凡屡盘,获奇随所遭。xún tú fán lǚ pán,huò qí suí suǒ zāo。
崩崖露云根,长风势渐饕。bēng yá lù yún gēn,zhǎng fēng shì jiàn tāo。
诸峦徐束体,始识身已高。zhū luán xú shù tǐ,shǐ shí shēn yǐ gāo。
过雨忽足下,发上天气交。guò yǔ hū zú xià,fā shàng tiān qì jiāo。
在舆尚苦疲,何况舁者劳。zài yú shàng kǔ pí,hé kuàng yú zhě láo。
首虐乘人车,筋力嗟尔曹。shǒu nüè chéng rén chē,jīn lì jiē ěr cáo。
斗上复稍垂,豁然辟林坳。dòu shàng fù shāo chuí,huō rán pì lín ào。
老松得成鳞,岩土抽春毛。lǎo sōng dé chéng lín,yán tǔ chōu chūn máo。
梵僧构幽栖,人龙同一巢。fàn sēng gòu yōu qī,rén lóng tóng yī cháo。
入门气得苏,豆笋罗山庖。rù mén qì dé sū,dòu sǔn luó shān páo。
到此惭浮名,徒为猿鸟嘲。dào cǐ cán fú míng,tú wèi yuán niǎo cháo。
我何不径然,将家住藤梢。wǒ hé bù jìng rán,jiāng jiā zhù téng shāo。

登望海绝顶

李邺嗣

天风吹客上,断竹翼我身。tiān fēng chuī kè shàng,duàn zhú yì wǒ shēn。
廓然老目开,得见天地新。kuò rán lǎo mù kāi,dé jiàn tiān dì xīn。
大海滃其前,万象趋嘉门。dà hǎi wēng qí qián,wàn xiàng qū jiā mén。
乱嶕嶪相持,黄牛三寸蹲。luàn jiāo yè xiāng chí,huáng niú sān cùn dūn。
太空积终古,一气还浑沦。tài kōng jī zhōng gǔ,yī qì hái hún lún。
日车昼夜转,烂烂推星辰。rì chē zhòu yè zhuǎn,làn làn tuī xīng chén。
长江飘素带,巨湖注盈盆。zhǎng jiāng piāo sù dài,jù hú zhù yíng pén。
众川尽小心,东流奉至尊。zhòng chuān jǐn xiǎo xīn,dōng liú fèng zhì zūn。
却望三神山,缥缈失金银。què wàng sān shén shān,piāo miǎo shī jīn yín。
欲把东皇衣,垂须拂小臣。yù bǎ dōng huáng yī,chuí xū fú xiǎo chén。
阳乌忽以堕,朱鸟来翂翂。yáng wū hū yǐ duò,zhū niǎo lái fēn fēn。
安得千巫咸,一一招古魂。ān dé qiān wū xián,yī yī zhāo gǔ hún。
同临晞发叟,洒涕迸奇文。tóng lín xī fā sǒu,sǎ tì bèng qí wén。
尺五天下语,地上应不闻。chǐ wǔ tiān xià yǔ,dì shàng yīng bù wén。
50123