古诗词

宋其沅

题韩芸舫中丞龙湫宴坐图

宋其沅

万绿参天下无路,高山深谷相盘互。wàn lǜ cān tiān xià wú lù,gāo shān shēn gǔ xiāng pán hù。
云端百丈泻飞涛,雪浪滔滔喷湿雾。yún duān bǎi zhàng xiè fēi tāo,xuě làng tāo tāo pēn shī wù。
树根石畔坐者谁,飘然具有神仙姿。shù gēn shí pàn zuò zhě shuí,piāo rán jù yǒu shén xiān zī。
独对澄潭空念虑,相看岚翠上须眉。dú duì chéng tán kōng niàn lǜ,xiāng kàn lán cuì shàng xū méi。
旁人谓公真静者,公言此是偶然也。páng rén wèi gōng zhēn jìng zhě,gōng yán cǐ shì ǒu rán yě。
绣谷当初莅越瓯,井蛙水面正嘘沤。xiù gǔ dāng chū lì yuè ōu,jǐng wā shuǐ miàn zhèng xū ōu。
频岁乘风飞战舰,几回破浪得安流。pín suì chéng fēng fēi zhàn jiàn,jǐ huí pò làng dé ān liú。
兵销复遇哀鸿集,朝暮嗷嗷待绥辑。bīng xiāo fù yù āi hóng jí,cháo mù áo áo dài suí jí。
驰驱无复片时间,纵遇名山何暇入。chí qū wú fù piàn shí jiān,zòng yù míng shān hé xiá rù。
雁宕龙湫山水清,适逢其会一来行。yàn dàng lóng jiǎo shān shuǐ qīng,shì féng qí huì yī lái xíng。
小憩略谙泉石趣,始惊奇绝冠平生。xiǎo qì lüè ān quán shí qù,shǐ jīng qí jué guān píng shēng。
我闻此言叹且敬,知公勤务由天性。wǒ wén cǐ yán tàn qiě jìng,zhī gōng qín wù yóu tiān xìng。
皖藩开府黔中迎,滇海重移闽海庆。wǎn fān kāi fǔ qián zhōng yíng,diān hǎi zhòng yí mǐn hǎi qìng。
黄山云海洞飞云,点苍山雪白纷纷。huáng shān yún hǎi dòng fēi yún,diǎn cāng shān xuě bái fēn fēn。
九曲争传武夷胜,公皆置之如不闻。jiǔ qū zhēng chuán wǔ yí shèng,gōng jiē zhì zhī rú bù wén。
独为龙湫作图画,兴之所寄成佳话。dú wèi lóng jiǎo zuò tú huà,xīng zhī suǒ jì chéng jiā huà。
即今新赋归来辞,政之所被系人思。jí jīn xīn fù guī lái cí,zhèng zhī suǒ bèi xì rén sī。
可知宴坐真偶尔,谢公游屐空耽奇。kě zhī yàn zuò zhēn ǒu ěr,xiè gōng yóu jī kōng dān qí。
先忧后乐希文志,以劳得逸逸斯遂。xiān yōu hòu lè xī wén zhì,yǐ láo dé yì yì sī suì。
吾谁与归望斯人,展卷超然悟公意。wú shuí yǔ guī wàng sī rén,zhǎn juǎn chāo rán wù gōng yì。
白云遮断树傍山,云自流空山自间。bái yún zhē duàn shù bàng shān,yún zì liú kōng shān zì jiān。
纵然寄迹烟霞外,心在觚棱魏阙间。zòng rán jì jì yān xiá wài,xīn zài gū léng wèi quē jiān。

题归云庵孙太初诗卷即用原韵

宋其沅

道场山前独鹤飞,山人山畔扃岩扉。dào chǎng shān qián dú hè fēi,shān rén shān pàn jiōng yán fēi。
南屏十里昔喜占,菖蒲九花今恐稀。nán píng shí lǐ xī xǐ zhàn,chāng pú jiǔ huā jīn kǒng xī。
孤坟应遣鬼神护,遗墨长共林泉依。gū fén yīng qiǎn guǐ shén hù,yí mò zhǎng gòng lín quán yī。
桐帽棕鞋不可见,白云一片时来归。tóng mào zōng xié bù kě jiàn,bái yún yī piàn shí lái guī。