古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李彦章
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
夏日寓齐杂诗
清
:
李彦章
伏暑沈荧急,浮尘隙景忙。
fú shǔ shěn yíng jí,fú chén xì jǐng máng。
龙胡飞雨断,蝉语别枝长。
lóng hú fēi yǔ duàn,chán yǔ bié zhī zhǎng。
凉月怀人引,红云苦热行。
liáng yuè huái rén yǐn,hóng yún kǔ rè xíng。
忽催乡思起,一枕落沧浪。
hū cuī xiāng sī qǐ,yī zhěn luò cāng làng。
AI赏析
夏日寓齐杂诗
清
:
李彦章
嵇㦨迂成癖,销间强读书。
jī lán yū chéng pǐ,xiāo jiān qiáng dú shū。
过门今雨熟,操缦旧琴疏。
guò mén jīn yǔ shú,cāo màn jiù qín shū。
翰墨缘都合,浮沉习未除。
hàn mò yuán dōu hé,fú chén xí wèi chú。
承明惭寂寞,谁问子云居。
chéng míng cán jì mò,shuí wèn zi yún jū。
AI赏析
夏日寓齐杂诗
清
:
李彦章
众物欣有托,高斋空复情。
zhòng wù xīn yǒu tuō,gāo zhāi kōng fù qíng。
孤花澹凉意,万绿助诗声。
gū huā dàn liáng yì,wàn lǜ zhù shī shēng。
篆缕和云冷,帘阴到地平。
zhuàn lǚ hé yún lěng,lián yīn dào dì píng。
安心应有诀,溽暑愧时名。
ān xīn yīng yǒu jué,rù shǔ kuì shí míng。
AI赏析
夏日寓齐杂诗
清
:
李彦章
气节尊吾道,俦伦念索居。
qì jié zūn wú dào,chóu lún niàn suǒ jū。
云知亲舍近,月似客怀疏。
yún zhī qīn shě jìn,yuè shì kè huái shū。
兄弟多时别,江湖一纸书。
xiōng dì duō shí bié,jiāng hú yī zhǐ shū。
惟将健餐饭,辛苦付双鱼。
wéi jiāng jiàn cān fàn,xīn kǔ fù shuāng yú。
AI赏析
夏日寓齐杂诗
清
:
李彦章
暇日容怀古,千秋俯仰同。
xiá rì róng huái gǔ,qiān qiū fǔ yǎng tóng。
声名羞斗蚁,篆刻薄雕虫。
shēng míng xiū dòu yǐ,zhuàn kè báo diāo chóng。
马骨终知己,蛾眉失画工。
mǎ gǔ zhōng zhī jǐ,é méi shī huà gōng。
欲论今古意,天问答应穷。
yù lùn jīn gǔ yì,tiān wèn dá yīng qióng。
AI赏析
夏日寓齐杂诗
清
:
李彦章
处俗撄尘虑,斋心玩物华。
chù sú yīng chén lǜ,zhāi xīn wán wù huá。
错刀人意重,长剑壮怀加。
cuò dāo rén yì zhòng,zhǎng jiàn zhuàng huái jiā。
旧欲吹凉叶,新泥种小花。
jiù yù chuī liáng yè,xīn ní zhǒng xiǎo huā。
我心自虚白,何处契琳霞。
wǒ xīn zì xū bái,hé chù qì lín xiá。
AI赏析
安仁溪口
清
:
李彦章
罨画人家绕小溪,满林风露压篷低。
yǎn huà rén jiā rào xiǎo xī,mǎn lín fēng lù yā péng dī。
秋江记得停舟处,斜日梢头橄榄梯。
qiū jiāng jì dé tíng zhōu chù,xié rì shāo tóu gǎn lǎn tī。
AI赏析
寓斋阴寒殊有雪意催之以诗叠用东坡清虚堂韵
清
:
李彦章
月离于箕风扬沙,今朝休沐归早衙。
yuè lí yú jī fēng yáng shā,jīn cháo xiū mù guī zǎo yá。
枯天欲雪雁声急,禁寒勒住新梅花。
kū tiān yù xuě yàn shēng jí,jìn hán lēi zhù xīn méi huā。
围垆促坐自瑟缩,似有画本夸燕家。
wéi lú cù zuò zì sè suō,shì yǒu huà běn kuā yàn jiā。
浓阴如墨倒斜翠,冻云密冱扶桑鸦。
nóng yīn rú mò dào xié cuì,dòng yún mì hù fú sāng yā。
不知天公有意无,幻出璀璨照水葩。
bù zhī tiān gōng yǒu yì wú,huàn chū cuǐ càn zhào shuǐ pā。
苦吟垒块自倾吐,意所到处皆搜爬。
kǔ yín lěi kuài zì qīng tǔ,yì suǒ dào chù jiē sōu pá。
拟倾折脚煮寒玉,无憀狂熊今颠茶。
nǐ qīng zhé jiǎo zhǔ hán yù,wú liáo kuáng xióng jīn diān chá。
销寒忽忽过四九,太平街鼓无停挝。
xiāo hán hū hū guò sì jiǔ,tài píng jiē gǔ wú tíng wō。
一冬近已见三白,占年田父休咨嗟。
yī dōng jìn yǐ jiàn sān bái,zhàn nián tián fù xiū zī jiē。
玉龙闻此当起舞,有酒且醉蓉城霞。
yù lóng wén cǐ dāng qǐ wǔ,yǒu jiǔ qiě zuì róng chéng xiá。
AI赏析