古诗词

宋鸣谦

病后偶成

宋鸣谦

强起梳头不自持,茫茫心迹复谁知。qiáng qǐ shū tóu bù zì chí,máng máng xīn jì fù shuí zhī。
病中作客偏凄楚,梦里还家易别离。bìng zhōng zuò kè piān qī chǔ,mèng lǐ hái jiā yì bié lí。
十载青镫官舍冷,一林黄叶雁书迟。shí zài qīng dèng guān shě lěng,yī lín huáng yè yàn shū chí。
曲生蕴藉真吾友,与尔绸缪结静期。qū shēng yùn jí zhēn wú yǒu,yǔ ěr chóu móu jié jìng qī。