古诗词

李棠

秋日登燕子矶

李棠

东南奇迹真无数,燕子飞来江水头。dōng nán qí jì zhēn wú shù,yàn zi fēi lái jiāng shuǐ tóu。
云影天光俱入画,芦花枫叶不胜秋。yún yǐng tiān guāng jù rù huà,lú huā fēng yè bù shèng qiū。
空添过客登临兴,谁限长江日夜流。kōng tiān guò kè dēng lín xīng,shuí xiàn zhǎng jiāng rì yè liú。
六代兴衰悲建业,烟波依旧使人愁。liù dài xīng shuāi bēi jiàn yè,yān bō yī jiù shǐ rén chóu。

庆似村一枝书屋看竹

李棠

幽人抱劲节,读书不干禄。yōu rén bào jìn jié,dú shū bù gàn lù。
釜内虽无粮,园中却有竹。fǔ nèi suī wú liáng,yuán zhōng què yǒu zhú。
不惜培护勤,博此一窗绿。bù xī péi hù qín,bó cǐ yī chuāng lǜ。
不剪亦不锄,生意青郁郁。bù jiǎn yì bù chú,shēng yì qīng yù yù。

庆似村一枝书屋看竹

李棠

题诗望江南,每在竹深处。tí shī wàng jiāng nán,měi zài zhú shēn chù。
以彼万竿直,方此数茎簬。yǐ bǐ wàn gān zhí,fāng cǐ shù jīng lù。
多寡虽不敌,苍翠自成趣。duō guǎ suī bù dí,cāng cuì zì chéng qù。
到来生隐心,欲去频回顾。dào lái shēng yǐn xīn,yù qù pín huí gù。
徙倚重徘徊,此是西州路。xǐ yǐ zhòng pái huái,cǐ shì xī zhōu lù。