古诗词

李学慎

题十美图

李学慎

雕弓金羽学男儿,十载从戎百战归。diāo gōng jīn yǔ xué nán ér,shí zài cóng róng bǎi zhàn guī。
错认昭阳陪幸者,辇前一笑堕双飞。cuò rèn zhāo yáng péi xìng zhě,niǎn qián yī xiào duò shuāng fēi。

题十美图

李学慎

蕉簟清凉珊枕明,凉侵玉骨醉初醒。jiāo diàn qīng liáng shān zhěn míng,liáng qīn yù gǔ zuì chū xǐng。
绿云一朵西风里,低衬仙裙上画屏。lǜ yún yī duǒ xī fēng lǐ,dī chèn xiān qún shàng huà píng。

题十美图

李学慎

绝世天姿出自然,碧苔阶畔晓风前。jué shì tiān zī chū zì rán,bì tái jiē pàn xiǎo fēng qián。
相看似欲盈盈下,石上三生证夙缘。xiāng kàn shì yù yíng yíng xià,shí shàng sān shēng zhèng sù yuán。

题十美图

李学慎

将飞未举态婵娟,谁识瑶台自在仙。jiāng fēi wèi jǔ tài chán juān,shuí shí yáo tái zì zài xiān。
见说汉皋虚解佩,流风回首怅长川。jiàn shuō hàn gāo xū jiě pèi,liú fēng huí shǒu chàng zhǎng chuān。

题十美图

李学慎

金屋群推绝代名,淡妆临镜转亭亭。jīn wū qún tuī jué dài míng,dàn zhuāng lín jìng zhuǎn tíng tíng。
化身却入丹青里,莫讶蛾眉斗尹邢。huà shēn què rù dān qīng lǐ,mò yà é méi dòu yǐn xíng。

题十美图

李学慎

自从辞辇掩长门,旧事凄凉不可论。zì cóng cí niǎn yǎn zhǎng mén,jiù shì qī liáng bù kě lùn。
团扇曾牵怀袖影,几回相对忆君恩。tuán shàn céng qiān huái xiù yǐng,jǐ huí xiāng duì yì jūn ēn。

题十美图

李学慎

汉宫明月照边关,马上啼红去不还。hàn gōng míng yuè zhào biān guān,mǎ shàng tí hóng qù bù hái。
非是琵琶解愁思,玉颜容易到天山。fēi shì pí pá jiě chóu sī,yù yán róng yì dào tiān shān。

题十美图

李学慎

东观书成帝用嘉,能将事业洗铅华。dōng guān shū chéng dì yòng jiā,néng jiāng shì yè xǐ qiān huá。
闺中韵事从头数,几个名姝号大家。guī zhōng yùn shì cóng tóu shù,jǐ gè míng shū hào dà jiā。

题十美图

李学慎

轻盈无迹踏青尘,十二金钗一可人。qīng yíng wú jì tà qīng chén,shí èr jīn chāi yī kě rén。
玉笛声中金谷晚,谁将小幅为传神。yù dí shēng zhōng jīn gǔ wǎn,shuí jiāng xiǎo fú wèi chuán shén。

题十美图

李学慎

霓裳妙舞对花丛,一曲山香扇底风。ní shang miào wǔ duì huā cóng,yī qū shān xiāng shàn dǐ fēng。
可是羊家张静婉,小垂手态似惊鸿。kě shì yáng jiā zhāng jìng wǎn,xiǎo chuí shǒu tài shì jīng hóng。