古诗词

李世熊

还山

李世熊

出处沧桑外,呼天虎豹高。chū chù cāng sāng wài,hū tiān hǔ bào gāo。
少年惭贾策,旷志及原骚。shǎo nián cán jiǎ cè,kuàng zhì jí yuán sāo。
笔冢难酬脯,车驺每对醪。bǐ zhǒng nán chóu pú,chē zōu měi duì láo。
晴阴还造物,攘攘尔何劳。qíng yīn hái zào wù,rǎng rǎng ěr hé láo。

山居

李世熊

愚公智叟总灰尘,岂有虚名染汗青。yú gōng zhì sǒu zǒng huī chén,qǐ yǒu xū míng rǎn hàn qīng。
供鹤朝添瓶瓮米,相牛夜理角毛经。gōng hè cháo tiān píng wèng mǐ,xiāng niú yè lǐ jiǎo máo jīng。
墨庄有兴时分竹,酒国无朋号独醒。mò zhuāng yǒu xīng shí fēn zhú,jiǔ guó wú péng hào dú xǐng。
叠二错三教孺子,笑人杜撰少微星。dié èr cuò sān jiào rú zi,xiào rén dù zhuàn shǎo wēi xīng。

雨后月出洁逾晴昼竦然作此

李世熊

寒雨肃然止,族云避孤月。hán yǔ sù rán zhǐ,zú yún bì gū yuè。
月锋布威严,万翳落如劂。yuè fēng bù wēi yán,wàn yì luò rú jué。
屏息承静清,恭默思超越。píng xī chéng jìng qīng,gōng mò sī chāo yuè。
叩帝更无阍,乘空亦有筏。kòu dì gèng wú hūn,chéng kōng yì yǒu fá。
澄汰千载尘,浣涤山川骨。chéng tài qiān zài chén,huàn dí shān chuān gǔ。
爽然游泰初,人天不容发。shuǎng rán yóu tài chū,rén tiān bù róng fā。

紫金山

李世熊

山围人鸟路,孤筇迷出入。shān wéi rén niǎo lù,gū qióng mí chū rù。
树石放奇情,分坛势相逼。shù shí fàng qí qíng,fēn tán shì xiāng bī。
石或化为树,树或化为石。shí huò huà wèi shù,shù huò huà wèi shí。
石池澄寒波,落落松阴直。shí chí chéng hán bō,luò luò sōng yīn zhí。
冥茫息峰顶,崎岖憩幽室。míng máng xī fēng dǐng,qí qū qì yōu shì。
耳目及心神,丧之而后得。ěr mù jí xīn shén,sàng zhī ér hòu dé。
山深庵宇尊,诸佛现真魄。shān shēn ān yǔ zūn,zhū fú xiàn zhēn pò。
梵声肃以放,物理自来格。fàn shēng sù yǐ fàng,wù lǐ zì lái gé。
我心山灼见,山性我微获。wǒ xīn shān zhuó jiàn,shān xìng wǒ wēi huò。

秋怀

李世熊

坐卧斗室中,书卷奏新效。zuò wò dòu shì zhōng,shū juǎn zòu xīn xiào。
神来勿骤往,斟酌使克到。shén lái wù zhòu wǎng,zhēn zhuó shǐ kè dào。
焚香取烟初,赏茗在味少。fén xiāng qǔ yān chū,shǎng míng zài wèi shǎo。
洁此径寸怀,遂与秋照耀。jié cǐ jìng cùn huái,suì yǔ qiū zhào yào。
月以霜尊严,云得天高妙。yuè yǐ shuāng zūn yán,yún dé tiān gāo miào。
良友虽各方,是中可谈笑。liáng yǒu suī gè fāng,shì zhōng kě tán xiào。

和陶归园田

李世熊

自古养志者,遁迹于深山。zì gǔ yǎng zhì zhě,dùn jì yú shēn shān。
一往将终焉,岂复知岁年。yī wǎng jiāng zhōng yān,qǐ fù zhī suì nián。
有时罹世网,如鱼脱于渊。yǒu shí lí shì wǎng,rú yú tuō yú yuān。
归来不争里,治此无竞田。guī lái bù zhēng lǐ,zhì cǐ wú jìng tián。
邈然云霞姿,潋滟眉睫间。miǎo rán yún xiá zī,liàn yàn méi jié jiān。
相逢共谈笑,乃在义农前。xiāng féng gòng tán xiào,nǎi zài yì nóng qián。
试语宠辱事,寒灰久无烟。shì yǔ chǒng rǔ shì,hán huī jiǔ wú yān。
紫芝出涧底,元木生岩巅。zǐ zhī chū jiàn dǐ,yuán mù shēng yán diān。
心随麋鹿远,迹与鸥鸟闲。xīn suí mí lù yuǎn,jì yǔ ōu niǎo xián。
我愿从之游,朝夕同悠然。wǒ yuàn cóng zhī yóu,cháo xī tóng yōu rán。

和陶归园田

李世熊

士方不遇时,意气常鞅鞅。shì fāng bù yù shí,yì qì cháng yāng yāng。
野鹤在鸡栖,能无云际想。yě hè zài jī qī,néng wú yún jì xiǎng。
羽毛正离披,九霄安得往。yǔ máo zhèng lí pī,jiǔ xiāo ān dé wǎng。
君看园中蔬,静听膏雨长。jūn kàn yuán zhōng shū,jìng tīng gāo yǔ zhǎng。
人生何不为,心定志自广。rén shēng hé bù wèi,xīn dìng zhì zì guǎng。
衡门且栖迟,因风适苍莽。héng mén qiě qī chí,yīn fēng shì cāng mǎng。