古诗词

李锴

溪上同人煮茗作

李锴

煮茶石溪水,忽生松风音。zhǔ chá shí xī shuǐ,hū shēng sōng fēng yīn。
空香领春早,澹白入瓯深。kōng xiāng lǐng chūn zǎo,dàn bái rù ōu shēn。
竖子岂知味,至人同此心。shù zi qǐ zhī wèi,zhì rén tóng cǐ xīn。
茗柯有实理,君向静中寻。míng kē yǒu shí lǐ,jūn xiàng jìng zhōng xún。

夜光木歌

李锴

枯株何年碎霹雳,嶙峋骨蜕苍龙脊。kū zhū hé nián suì pī lì,lín xún gǔ tuì cāng lóng jí。
在手漓然毛羽轻,细理蹙波肤浅白。zài shǒu lí rán máo yǔ qīng,xì lǐ cù bō fū qiǎn bái。
日沈虞渊爝火息,忽然是物标灵迹。rì shěn yú yuān jué huǒ xī,hū rán shì wù biāo líng jì。
荧荧焱焱光怪生,洞达通明烛幽仄。yíng yíng yàn yàn guāng guài shēng,dòng dá tōng míng zhú yōu zè。
清冰一片悬秋空,返景金波摇水碧。qīng bīng yī piàn xuán qiū kōng,fǎn jǐng jīn bō yáo shuǐ bì。
又如白露泻银河,新月离三闪初魄。yòu rú bái lù xiè yín hé,xīn yuè lí sān shǎn chū pò。
照乘已后黄支珠,烛室谁推大秦璧。zhào chéng yǐ hòu huáng zhī zhū,zhú shì shuí tuī dà qín bì。
吾闻凡木韫真火,以水迫之或成石。wú wén fán mù yùn zhēn huǒ,yǐ shuǐ pò zhī huò chéng shí。
积精残焰不肯死,夺月骈星生玓瓅。jī jīng cán yàn bù kěn sǐ,duó yuè pián xīng shēng dì lì。
大壑深潭夜将午,神宝高飞下雷雨,谁其致之白龙母。dà hè shēn tán yè jiāng wǔ,shén bǎo gāo fēi xià léi yǔ,shuí qí zhì zhī bái lóng mǔ。
于嗟乎握瑜怀瑾士岂无,每抱幽光化为土。yú jiē hū wò yú huái jǐn shì qǐ wú,měi bào yōu guāng huà wèi tǔ。

题山水图

李锴

秋黛翻空堕江水,平洲仄坂衔江尾。qiū dài fān kōng duò jiāng shuǐ,píng zhōu zè bǎn xián jiāng wěi。
廿年旧梦今杳然,一旦苍茫落眼底。niàn nián jiù mèng jīn yǎo rán,yī dàn cāng máng luò yǎn dǐ。
江村数家人迹稀,返照何处孤僧归。jiāng cūn shù jiā rén jì xī,fǎn zhào hé chù gū sēng guī。
清猿白鸟寂视听,但见云水生空晖。qīng yuán bái niǎo jì shì tīng,dàn jiàn yún shuǐ shēng kōng huī。
凉风萧萧山欲暮,欲落不落江头树。liáng fēng xiāo xiāo shān yù mù,yù luò bù luò jiāng tóu shù。
鸣榔乍息入浦舟,略彴潜通向山路。míng láng zhà xī rù pǔ zhōu,lüè zhuó qián tōng xiàng shān lù。
长安八月好雨晴,对之浩然生远情。zhǎng ān bā yuè hǎo yǔ qíng,duì zhī hào rán shēng yuǎn qíng。
伊谁妙手称绝代,能使虚堂接洞庭。yī shuí miào shǒu chēng jué dài,néng shǐ xū táng jiē dòng tíng。

月夜有怀

李锴

月落秋山昏,时夜凭荒鸡。yuè luò qiū shān hūn,shí yè píng huāng jī。
星河烂如银,阴虫方苦啼。xīng hé làn rú yín,yīn chóng fāng kǔ tí。
相思缔中怀,乃在西河西。xiāng sī dì zhōng huái,nǎi zài xī hé xī。
美人厄时命,人事不得齐。měi rén è shí mìng,rén shì bù dé qí。
塞门度新霜,坐令百草衰。sāi mén dù xīn shuāng,zuò lìng bǎi cǎo shuāi。
高树鸣天风,瑟瑟无已时。gāo shù míng tiān fēng,sè sè wú yǐ shí。

拟古三首高村

李锴

高村数家村,村东有老妪。gāo cūn shù jiā cūn,cūn dōng yǒu lǎo yù。
白发而蓬垢,新霜被昏雾。bái fā ér péng gòu,xīn shuāng bèi hūn wù。
自言良家子,归作刘家妇。zì yán liáng jiā zi,guī zuò liú jiā fù。
六十还缉麻,五十且织布。liù shí hái jī má,wǔ shí qiě zhī bù。
省身少年日,条桑能上树。shěng shēn shǎo nián rì,tiáo sāng néng shàng shù。
年侵筋力薄,遂为儿子恶。nián qīn jīn lì báo,suì wèi ér zi è。
小儿弃种田,奢心趋瓦注。xiǎo ér qì zhǒng tián,shē xīn qū wǎ zhù。
大儿能作家,累累仓箧富。dà ér néng zuò jiā,lèi lèi cāng qiè fù。
前年岁除夜,萧萧风雪暮。qián nián suì chú yè,xiāo xiāo fēng xuě mù。
割羊酴美酒,妻孥各团聚。gē yáng tú měi jiǔ,qī nú gè tuán jù。
健妇不放杯,娇儿不舍箸。jiàn fù bù fàng bēi,jiāo ér bù shě zhù。
老物实耄荒,曾不值一顾。lǎo wù shí mào huāng,céng bù zhí yī gù。
馀命系微丝,淫淫涕沾污。yú mìng xì wēi sī,yín yín tì zhān wū。
忆昔乳儿时,饥肠分雀哺。yì xī rǔ ér shí,jī cháng fēn què bǔ。
新燕不辞巢,方知旧情误。xīn yàn bù cí cháo,fāng zhī jiù qíng wù。
一妇前致语,劝妪妪且去。yī fù qián zhì yǔ,quàn yù yù qiě qù。
老媪生三儿,今者邻家住。lǎo ǎo shēng sān ér,jīn zhě lín jiā zhù。

拟古三首高村

李锴

客行还下马,系马望马台。kè xíng hái xià mǎ,xì mǎ wàng mǎ tái。
落日照山店,肃肃秋风来。luò rì zhào shān diàn,sù sù qiū fēng lái。
解我腰中钱,酤女瓮底醅。jiě wǒ yāo zhōng qián,gū nǚ wèng dǐ pēi。
店中有小儿,洗盏还置杯。diàn zhōng yǒu xiǎo ér,xǐ zhǎn hái zhì bēi。
脚踵傅黝漆,头上堆乱柴。jiǎo zhǒng fù yǒu qī,tóu shàng duī luàn chái。
骨相初不恶,眉目生灰炱。gǔ xiāng chū bù è,méi mù shēng huī tái。
客前问儿年,主人频嗟欸。kè qián wèn ér nián,zhǔ rén pín jiē āi。
村南指高楼,云是儿家遗。cūn nán zhǐ gāo lóu,yún shì ér jiā yí。
爷娘一旦死,哥嫂今不訾。yé niáng yī dàn sǐ,gē sǎo jīn bù zī。
饭牛且饲猪,不得容此儿。fàn niú qiě sì zhū,bù dé róng cǐ ér。
草丝一何长,其下同根荄。cǎo sī yī hé zhǎng,qí xià tóng gēn gāi。
兄弟虽异身,其出同胞胎。xiōng dì suī yì shēn,qí chū tóng bāo tāi。
寄言生儿人,慎毋遗货财。jì yán shēng ér rén,shèn wú yí huò cái。

拟古三首高村

李锴

茫茫独乐河,汉水今不流。máng máng dú lè hé,hàn shuǐ jīn bù liú。
河边沙草色,还系边城秋。hé biān shā cǎo sè,hái xì biān chéng qiū。
独行嗟为谁,老妇蒙白头。dú xíng jiē wèi shuí,lǎo fù méng bái tóu。
提篮拾草子,聊用充乾糇。tí lán shí cǎo zi,liáo yòng chōng qián hóu。
野雁生有匹,群鸟各以俦。yě yàn shēng yǒu pǐ,qún niǎo gè yǐ chóu。
嗟为良人弃,弃水今不收。jiē wèi liáng rén qì,qì shuǐ jīn bù shōu。
长城何高高,阴火明戍楼。zhǎng chéng hé gāo gāo,yīn huǒ míng shù lóu。
宁为戍儿妇,或有梦魂投。níng wèi shù ér fù,huò yǒu mèng hún tóu。

石将军歌

李锴

山阴阴,云冥冥,薜荔苔藓被秋青。shān yīn yīn,yún míng míng,bì lì tái xiǎn bèi qiū qīng。
丈石特起猛捷呈,左若按剑右若援弓而抨。zhàng shí tè qǐ měng jié chéng,zuǒ ruò àn jiàn yòu ruò yuán gōng ér pēng。
秋风凄雨每夜战,但见骷髅败叶沙上相支撑。qiū fēng qī yǔ měi yè zhàn,dàn jiàn kū lóu bài yè shā shàng xiāng zhī chēng。
魄为陈汤魂李陵,千秋庙祀为鬼灵。pò wèi chén tāng hún lǐ líng,qiān qiū miào sì wèi guǐ líng。
匈奴过者下马拜,屏息股栗惊威棱。xiōng nú guò zhě xià mǎ bài,píng xī gǔ lì jīng wēi léng。
望夫山,前有闻,石门今复传将军。wàng fū shān,qián yǒu wén,shí mén jīn fù chuán jiāng jūn。
丈夫碌碌会终朽,剑倚荒台望暮云。zhàng fū lù lù huì zhōng xiǔ,jiàn yǐ huāng tái wàng mù yún。

凤台山蟠松歌

李锴

北山有若黄河水,直界中原九万里。běi shān yǒu ruò huáng hé shuǐ,zhí jiè zhōng yuán jiǔ wàn lǐ。
碣石迤北东海西,骧首天门应箕尾。jié shí yí běi dōng hǎi xī,xiāng shǒu tiān mén yīng jī wěi。
凤台山高隈隩张,百灵呵护严閟藏。fèng tái shān gāo wēi ào zhāng,bǎi líng hē hù yán bì cáng。
轩辕尧舜各已葬,开朗今乃归先皇。xuān yuán yáo shùn gè yǐ zàng,kāi lǎng jīn nǎi guī xiān huáng。
卧龙之先先有符,地示灵效松一株。wò lóng zhī xiān xiān yǒu fú,dì shì líng xiào sōng yī zhū。
华盖将从紫极道,翠葆有待金根车。huá gài jiāng cóng zǐ jí dào,cuì bǎo yǒu dài jīn gēn chē。
元精遒气不外荡,诘曲纠盘互低仰。yuán jīng qiú qì bù wài dàng,jí qū jiū pán hù dī yǎng。
一折再折怒势伸,忽走圆梢垂八丈。yī zhé zài zhé nù shì shēn,hū zǒu yuán shāo chuí bā zhàng。
参差夜吹帝子声,宝瑟秋作湘灵响。cān chà yè chuī dì zi shēng,bǎo sè qiū zuò xiāng líng xiǎng。
神鸾威凤诡结形,夭矫古貌团深青。shén luán wēi fèng guǐ jié xíng,yāo jiǎo gǔ mào tuán shēn qīng。
萧骚众木不敢对,彼五大夫何足名。xiāo sāo zhòng mù bù gǎn duì,bǐ wǔ dà fū hé zú míng。
挺生神物意有在,用蔽风雨如殽陵。tǐng shēng shén wù yì yǒu zài,yòng bì fēng yǔ rú xiáo líng。
于嗟乎蟠松蟠松汝何异,托根地上今天际。yú jiē hū pán sōng pán sōng rǔ hé yì,tuō gēn dì shàng jīn tiān jì。
雪霜万里日月清,郁葱见汝缠佳气。xuě shuāng wàn lǐ rì yuè qīng,yù cōng jiàn rǔ chán jiā qì。

紫琼岩引

李锴

秋风萧萧柳叶黄,邯郸旧梦今苍茫。qiū fēng xiāo xiāo liǔ yè huáng,hán dān jiù mèng jīn cāng máng。
一鞭落日者何子,衣衔云水来潇湘。yī biān luò rì zhě hé zi,yī xián yún shuǐ lái xiāo xiāng。
茅店无声霜月起,又入千秋残梦底。máo diàn wú shēng shuāng yuè qǐ,yòu rù qiān qiū cán mèng dǐ。
仙人示以紫琼岩,五色能令双目眯。xiān rén shì yǐ zǐ qióng yán,wǔ sè néng lìng shuāng mù mī。
吞爻吐凤神往事,中心丹碧镌三字。tūn yáo tǔ fèng shén wǎng shì,zhōng xīn dān bì juān sān zì。
长安索米凡几春,逢人不敢宣灵秘。zhǎng ān suǒ mǐ fán jǐ chūn,féng rén bù gǎn xuān líng mì。
楚馆宾筵引申白,揭剑乘车为上客。chǔ guǎn bīn yán yǐn shēn bái,jiē jiàn chéng chē wèi shàng kè。
云龙傅翼拔地飞,倏忽真落神仙宅。yún lóng fù yì bá dì fēi,shū hū zhēn luò shén xiān zhái。
晶帘十二裁清冰,银虬漏戛琉璃屏。jīng lián shí èr cái qīng bīng,yín qiú lòu jiá liú lí píng。
琼岩主人俨然在,再拜稽首称宗瀛。qióng yán zhǔ rén yǎn rán zài,zài bài jī shǒu chēng zōng yíng。
幻情真境忽交会,梦垒直击邯郸碎。huàn qíng zhēn jìng hū jiāo huì,mèng lěi zhí jī hán dān suì。
相逢天外笑无言,蒙头枕藉乾坤睡。xiāng féng tiān wài xiào wú yán,méng tóu zhěn jí qián kūn shuì。

过传经院赠介上人

李锴

纡回路僻城东南,拄杖击户来精蓝。yū huí lù pì chéng dōng nán,zhǔ zhàng jī hù lái jīng lán。
上人接物寂如水,一切万象能虚含。shàng rén jiē wù jì rú shuǐ,yī qiè wàn xiàng néng xū hán。
几载游心嗜前古,一枝弱管工榰柱。jǐ zài yóu xīn shì qián gǔ,yī zhī ruò guǎn gōng zhī zhù。
簪花妍寄卫夫人,崩云妙构钟东武。zān huā yán jì wèi fū rén,bēng yún miào gòu zhōng dōng wǔ。
或祖仓颉禘史皇,北面程邈臣中郎。huò zǔ cāng jié dì shǐ huáng,běi miàn chéng miǎo chén zhōng láng。
磨砻钟鼎萃光怪,肸蚃篆■丛膻芗。mó lóng zhōng dǐng cuì guāng guài,xī xiǎng zhuàn cóng shān xiāng。
馀情远趣别有托,石耕铁耨尤难作。yú qíng yuǎn qù bié yǒu tuō,shí gēng tiě nòu yóu nán zuò。
留刀舞刀法各呈,义假筑氏初为削。liú dāo wǔ dāo fǎ gè chéng,yì jiǎ zhù shì chū wèi xuē。
我亦萧然多古思,竹书力辨虫文奇。wǒ yì xiāo rán duō gǔ sī,zhú shū lì biàn chóng wén qí。
漏痕在屋不解道,钗脚终应属我师。lòu hén zài wū bù jiě dào,chāi jiǎo zhōng yīng shǔ wǒ shī。

随园雪夜歌

李锴

穷阴薄战乾坤交,玉龙十二腾踏骄。qióng yīn báo zhàn qián kūn jiāo,yù lóng shí èr téng tà jiāo。
银河水冻不作雨,郁为响雪寒飘潇。yín hé shuǐ dòng bù zuò yǔ,yù wèi xiǎng xuě hán piāo xiāo。
鸟毳梢繁重剖析,蝉翼至薄犹锼雕。niǎo cuì shāo fán zhòng pōu xī,chán yì zhì báo yóu sōu diāo。
大白内莹不受污,栗气外迫时相胶。dà bái nèi yíng bù shòu wū,lì qì wài pò shí xiāng jiāo。
此时梁园一纯素,繁缛荡涤空明朝。cǐ shí liáng yuán yī chún sù,fán rù dàng dí kōng míng cháo。
邹阳鸣玉枚叟相,歌吟不恤清夜遥。zōu yáng míng yù méi sǒu xiāng,gē yín bù xù qīng yè yáo。
雅音应节骋一击,哀弦入破求深挑。yǎ yīn yīng jié chěng yī jī,āi xián rù pò qiú shēn tiāo。
人籁未息天籁和,铮鏦飒沓轻冰敲。rén lài wèi xī tiān lài hé,zhēng cōng sà dá qīng bīng qiāo。
四更寒月破云出,竹柏低亚晶帘梢。sì gèng hán yuè pò yún chū,zhú bǎi dī yà jīng lián shāo。
道心役物且物物,洞澈万有归清超。dào xīn yì wù qiě wù wù,dòng chè wàn yǒu guī qīng chāo。

题易啸溪画竹歌

李锴

歘吸长风落苍莽,空堂仿佛攒清响。chuā xī zhǎng fēng luò cāng mǎng,kōng táng fǎng fú zǎn qīng xiǎng。
水烟沙雨白日低,修竹翛翛出虚敞。shuǐ yān shā yǔ bái rì dī,xiū zhú xiāo xiāo chū xū chǎng。
或为筼筜或筱簜,短者盈尺长及丈。huò wèi yún dāng huò xiǎo dàng,duǎn zhě yíng chǐ zhǎng jí zhàng。
破雪横开劲节圆,飞烟乱叠晴梢仰。pò xuě héng kāi jìn jié yuán,fēi yān luàn dié qíng shāo yǎng。
褷参错众态陈,陡揭高标且孤往。shī cān cuò zhòng tài chén,dǒu jiē gāo biāo qiě gū wǎng。
鸳鸯翡翠齐欲栖,紫霄直搏青鸾上。yuān yāng fěi cuì qí yù qī,zǐ xiāo zhí bó qīng luán shàng。
有时走笔复走意,一片萧森寄无象。yǒu shí zǒu bǐ fù zǒu yì,yī piàn xiāo sēn jì wú xiàng。
化工在手不在天,尺尺寸寸琅玕长。huà gōng zài shǒu bù zài tiān,chǐ chǐ cùn cùn láng gān zhǎng。
谁工此艺称最神,潇湘易君世无两。shuí gōng cǐ yì chēng zuì shén,xiāo xiāng yì jūn shì wú liǎng。
潇湘岸头江水波,秋来丛竹多婆娑。xiāo xiāng àn tóu jiāng shuǐ bō,qiū lái cóng zhú duō pó suō。
荆扬之贡今若何,东南竹箭非不多。jīng yáng zhī gòng jīn ruò hé,dōng nán zhú jiàn fēi bù duō。
感君画竹为君歌,竹兮竹兮慎毋老朽枯折空江沱。gǎn jūn huà zhú wèi jūn gē,zhú xī zhú xī shèn wú lǎo xiǔ kū zhé kōng jiāng tuó。

岁除夜有怀铭源

李锴

清河何洋洋,水清不受鱼。qīng hé hé yáng yáng,shuǐ qīng bù shòu yú。
北客老不仕,乃向清河居。běi kè lǎo bù shì,nǎi xiàng qīng hé jū。
我有一端锦,裁衣阙襟裾。wǒ yǒu yī duān jǐn,cái yī quē jīn jū。
我有三尺剑,斩马马不殊。wǒ yǒu sān chǐ jiàn,zhǎn mǎ mǎ bù shū。
于嗟伤心人,委弃当路隅。yú jiē shāng xīn rén,wěi qì dāng lù yú。
众星寒苍苍,今夕逼岁除。zhòng xīng hán cāng cāng,jīn xī bī suì chú。
相思漠然来,北风吹户枢。xiāng sī mò rán lái,běi fēng chuī hù shū。
忧心托远梦,梦远空踟蹰。yōu xīn tuō yuǎn mèng,mèng yuǎn kōng chí chú。

寄若和尚

李锴

今年东涧见国一,临风对坐蒲团石。jīn nián dōng jiàn jiàn guó yī,lín fēng duì zuò pú tuán shí。
松花柳花冥漠飞,白日空山受虚寂。sōng huā liǔ huā míng mò fēi,bái rì kōng shān shòu xū jì。
晴光荧荧楚天末,大江之南大江北。qíng guāng yíng yíng chǔ tiān mò,dà jiāng zhī nán dà jiāng běi。
愁云一片如乱丝,中有相思不堪织。chóu yún yī piàn rú luàn sī,zhōng yǒu xiāng sī bù kān zhī。

黄即生得小铜印其文曰李古物也戊午夏黄集我诗题我集且标印其上而解赠之以李归李符其氏也

李锴

轩辕之李曰后土,六相因方各为辅。xuān yuán zhī lǐ yuē hòu tǔ,liù xiāng yīn fāng gè wèi fǔ。
古人氏土或氏官,祖姓已先伯阳父。gǔ rén shì tǔ huò shì guān,zǔ xìng yǐ xiān bó yáng fù。
繄谁范金华我氏,篆势浑噩神媚妩。yī shuí fàn jīn huá wǒ shì,zhuàn shì hún è shén mèi wǔ。
之江黄生颇嗜古,此印斓斑垂带组。zhī jiāng huáng shēng pǒ shì gǔ,cǐ yìn lán bān chuí dài zǔ。
授诗未已忽解赠,交深钜鹿无疑沮。shòu shī wèi yǐ hū jiě zèng,jiāo shēn jù lù wú yí jǔ。
有如故物一旦逢,我我周旋忘尔汝。yǒu rú gù wù yī dàn féng,wǒ wǒ zhōu xuán wàng ěr rǔ。
噫吁嘻乾坤莽荡事交午,前谁为之后谁主。yī xū xī qián kūn mǎng dàng shì jiāo wǔ,qián shuí wèi zhī hòu shuí zhǔ。
达人直作乌号观,得失何须辨荆楚。dá rén zhí zuò wū hào guān,dé shī hé xū biàn jīng chǔ。

三器歌粤鼓

李锴

群蛮蠢蠢天不遗,跂行喙息南交垂。qún mán chǔn chǔn tiān bù yí,qí xíng huì xī nán jiāo chuí。
动物有生即有受,蜂虿顺性皆良知。dòng wù yǒu shēng jí yǒu shòu,fēng chài shùn xìng jiē liáng zhī。
古之王者大无外,有汉始拓西南夷。gǔ zhī wáng zhě dà wú wài,yǒu hàn shǐ tuò xī nán yí。
夷德反覆服叛数,用牛马视唯羁縻。yí dé fǎn fù fú pàn shù,yòng niú mǎ shì wéi jī mí。
五溪毒淫骆越悍,新息虎节尝行师。wǔ xī dú yín luò yuè hàn,xīn xī hǔ jié cháng xíng shī。
雷霆震惊百蛮詟,爰得铜鼓声天威。léi tíng zhèn jīng bǎi mán zhé,yuán dé tóng gǔ shēng tiān wēi。
范之为马马龙立,馀鼓千载犹灵奇。fàn zhī wèi mǎ mǎ lóng lì,yú gǔ qiān zài yóu líng qí。
继其事者丞相亮,德音荡涤宣泸微。jì qí shì zhě chéng xiāng liàng,dé yīn dàng dí xuān lú wēi。
荒陬穷徼靡不振夔,三千里安足多王诛剪物不尽物,二轨实与天同规。huāng zōu qióng jiǎo mí bù zhèn kuí,sān qiān lǐ ān zú duō wáng zhū jiǎn wù bù jǐn wù,èr guǐ shí yǔ tiān tóng guī。
迄今蛮种遂滋育,远物若鼓时凭之。qì jīn mán zhǒng suì zī yù,yuǎn wù ruò gǔ shí píng zhī。
深腔洞底面纸薄,四兽蹲伏如盘螭。shēn qiāng dòng dǐ miàn zhǐ báo,sì shòu dūn fú rú pán chī。
海鱼天马重隐起,宝网细界金蚕丝。hǎi yú tiān mǎ zhòng yǐn qǐ,bǎo wǎng xì jiè jīn cán sī。
斑淹丹碧古色湛,玄冰凝结灵鼍皮。bān yān dān bì gǔ sè zhàn,xuán bīng níng jié líng tuó pí。
吾闻土蚀金则哑,试一弹指轰惊雷。wú wén tǔ shí jīn zé yǎ,shì yī dàn zhǐ hōng jīng léi。
夫谁呵护乃至此,无乃魍魉无支祁。fū shuí hē hù nǎi zhì cǐ,wú nǎi wǎng liǎng wú zhī qí。
呜呼鼓兮鼓兮汝在兹,摩挲我则有所思。wū hū gǔ xī gǔ xī rǔ zài zī,mó sā wǒ zé yǒu suǒ sī。

三器歌粤鼓

李锴

横弓著臂肇为弩,用威天下章大武。héng gōng zhù bì zhào wèi nǔ,yòng wēi tiān xià zhāng dà wǔ。
狼弧炯炯俯垂象,弦剡之义睽兼取。láng hú jiǒng jiǒng fǔ chuí xiàng,xián shàn zhī yì kuí jiān qǔ。
参均九和法久备,岂曰琴氏传自楚。cān jūn jiǔ hé fǎ jiǔ bèi,qǐ yuē qín shì chuán zì chǔ。
双牙函郭机絭捷,蹶张未半势已怒。shuāng yá hán guō jī juàn jié,jué zhāng wèi bàn shì yǐ nù。
黄闲白的争树绩,韩推蹊子推巨黍。huáng xián bái de zhēng shù jì,hán tuī qī zi tuī jù shǔ。
弩师授法不授器,此物沈沦半泥土。nǔ shī shòu fǎ bù shòu qì,cǐ wù shěn lún bàn ní tǔ。
精芒一朝韨底出,绿沈照眼谁能估。jīng máng yī cháo fú dǐ chū,lǜ shěn zhào yǎn shuí néng gū。
呜呼弩兮弩兮慎自处,不须再入书言府,世有陈音当事汝。wū hū nǔ xī nǔ xī shèn zì chù,bù xū zài rù shū yán fǔ,shì yǒu chén yīn dāng shì rǔ。

三器歌粤鼓

李锴

明者治物先治内,易戒曾闻日中沫。míng zhě zhì wù xiān zhì nèi,yì jiè céng wén rì zhōng mò。
轩辕铸镜盖有故,宁仅山林辟魑魅。xuān yuán zhù jìng gài yǒu gù,níng jǐn shān lín pì chī mèi。
此镜何年始成器,背环十二虫文字。cǐ jìng hé nián shǐ chéng qì,bèi huán shí èr chóng wén zì。
冠笏鹄立象安取,青马夹纽知何谓。guān hù gǔ lì xiàng ān qǔ,qīng mǎ jiā niǔ zhī hé wèi。
大白由来不受污,白旃玄锡都无赖。dà bái yóu lái bù shòu wū,bái zhān xuán xī dōu wú lài。
出箧冷然金井深,碧月明水秋阴会。chū qiè lěng rán jīn jǐng shēn,bì yuè míng shuǐ qiū yīn huì。
对之一再神气肃,毫发不敢中藏秽。duì zhī yī zài shén qì sù,háo fā bù gǎn zhōng cáng huì。
呜呼宝镜照人人尽爱,所贵君子通其类。wū hū bǎo jìng zhào rén rén jǐn ài,suǒ guì jūn zi tōng qí lèi。

感化寺多古松有轩三楹时入灵籁远臻法师以听涛名之且制以图为赋长局

李锴

东竺上人寻绘素,盘山全体久毕露。dōng zhú shàng rén xún huì sù,pán shān quán tǐ jiǔ bì lù。
骥毛龙甲少为贵,远师别搆图中趣。jì máo lóng jiǎ shǎo wèi guì,yuǎn shī bié gòu tú zhōng qù。
圆机离相转即相,能使作者神明注。yuán jī lí xiāng zhuǎn jí xiāng,néng shǐ zuò zhě shén míng zhù。
焦墨虚拓岩下云,秃颖枯扫沙头树。jiāo mò xū tuò yán xià yún,tū yǐng kū sǎo shā tóu shù。
莲花池东乱石西,隐开一尺盘阳路。lián huā chí dōng luàn shí xī,yǐn kāi yī chǐ pán yáng lù。
听涛轩,凿空起,乡者在山今在纸。tīng tāo xuān,záo kōng qǐ,xiāng zhě zài shān jīn zài zhǐ。
闻师善说法,能论一切无,与彼一切有。wén shī shàn shuō fǎ,néng lùn yī qiè wú,yǔ bǐ yī qiè yǒu。
即此请师申妙理,毕竟云何托根柢。jí cǐ qǐng shī shēn miào lǐ,bì jìng yún hé tuō gēn dǐ。