古诗词

李学璜

谢文节公琴

李学璜

碧血耿难灭,崖山局已残。bì xuè gěng nán miè,yá shān jú yǐ cán。
关河携绿绮,天地失黄冠。guān hé xié lǜ qǐ,tiān dì shī huáng guān。
新诏元纁迫,空山薇蕨寒。xīn zhào yuán xūn pò,kōng shān wēi jué hán。
犹余七弦在,重剔藓花看。yóu yú qī xián zài,zhòng tī xiǎn huā kàn。

题灵岩毕尚书诗集

李学璜

三策天人论最精,半生旌节著功名。sān cè tiān rén lùn zuì jīng,bàn shēng jīng jié zhù gōng míng。
谁从治水筹边日,犹有扬风扢雅情。shuí cóng zhì shuǐ chóu biān rì,yóu yǒu yáng fēng gǔ yǎ qíng。
绣阁群花司笔砚,龙门四海走豪英。xiù gé qún huā sī bǐ yàn,lóng mén sì hǎi zǒu háo yīng。
汾阳未免豪华累,难得虚怀下士诚。fén yáng wèi miǎn háo huá lèi,nán dé xū huái xià shì chéng。

题灵岩毕尚书诗集

李学璜

灵岩山馆足盘桓,满拟功成早挂冠。líng yán shān guǎn zú pán huán,mǎn nǐ gōng chéng zǎo guà guān。
一自鸣驺辞谷口,空留别墅闭江干。yī zì míng zōu cí gǔ kǒu,kōng liú bié shù bì jiāng gàn。
骥逢峻坂加鞭亟,鸟入青云敛翮难。jì féng jùn bǎn jiā biān jí,niǎo rù qīng yún liǎn hé nán。
到底负他猿鹤约,万株梅影不胜寒。dào dǐ fù tā yuán hè yuē,wàn zhū méi yǐng bù shèng hán。