古诗词

李宗祎

新雁

李宗祎

秋信谁家先一旬,哀弦欲绝黯伤神。qiū xìn shuí jiā xiān yī xún,āi xián yù jué àn shāng shén。
关山断梦初黄叶,时节惊心又白蘋。guān shān duàn mèng chū huáng yè,shí jié jīng xīn yòu bái píng。
湘水浅寒无睡夜,衡阳凉月未归人。xiāng shuǐ qiǎn hán wú shuì yè,héng yáng liáng yuè wèi guī rén。
南来枉诉羁愁苦,我已天涯十载身。nán lái wǎng sù jī chóu kǔ,wǒ yǐ tiān yá shí zài shēn。

读心史

李宗祎

匣铁沦精锈碧苔,黑阴天遣出尘来。xiá tiě lún jīng xiù bì tái,hēi yīn tiān qiǎn chū chén lái。
毫端兰气含秋烈,梦里梅花冒劫开。háo duān lán qì hán qiū liè,mèng lǐ méi huā mào jié kāi。
卷土心灰悲北狩,礼魂声惨接西台。juǎn tǔ xīn huī bēi běi shòu,lǐ hún shēng cǎn jiē xī tái。
洪荒十点孤臣泪,莫误遗山野史才。hóng huāng shí diǎn gū chén lèi,mò wù yí shān yě shǐ cái。