古诗词

李确

初度同陆中黄登城话怀

李确

浮生值秋杪,摇落更无端。fú shēng zhí qiū miǎo,yáo luò gèng wú duān。
着露花多瘦,吟风叶未安。zhe lù huā duō shòu,yín fēng yè wèi ān。
谋身尔我拙,行路古今难。móu shēn ěr wǒ zhuō,xíng lù gǔ jīn nán。
海色城头上,从君一倚栏。hǎi sè chéng tóu shàng,cóng jūn yī yǐ lán。

苦雨即事

李确

暑雨下民怨,惟予为甚之。shǔ yǔ xià mín yuàn,wéi yǔ wèi shén zhī。
如何小斗室,竟作一方池。rú hé xiǎo dòu shì,jìng zuò yī fāng chí。
沉灶古所叹,枕流今始知。chén zào gǔ suǒ tàn,zhěn liú jīn shǐ zhī。
桔槔非我事,抱瓮敢辞疲。jú gāo fēi wǒ shì,bào wèng gǎn cí pí。

癸酉元日

李确

家人问我夜何其,我亦欣然笑答之。jiā rén wèn wǒ yè hé qí,wǒ yì xīn rán xiào dá zhī。
富贵肯来庄子梦,江山偏助少陵诗。fù guì kěn lái zhuāng zi mèng,jiāng shān piān zhù shǎo líng shī。
临门有客堪茶话,命仆寻花佐酒卮。lín mén yǒu kè kān chá huà,mìng pū xún huā zuǒ jiǔ zhī。
风物更兼云物好,不妨行乐及清时。fēng wù gèng jiān yún wù hǎo,bù fáng xíng lè jí qīng shí。

确遭家难卧病空山辱沈献翁诸君笃将伯之谊俾返故园小诗奉谢

李确

无端风雨旧巢倾,卧病空山感客情。wú duān fēng yǔ jiù cháo qīng,wò bìng kōng shān gǎn kè qíng。
北望我方怀有道,南飞君尚念余生。běi wàng wǒ fāng huái yǒu dào,nán fēi jūn shàng niàn yú shēng。
穷途下泣逢羊舌,分宅高风见郈城。qióng tú xià qì féng yáng shé,fēn zhái gāo fēng jiàn hòu chéng。
何德厚邀知己盼,卑栖重许返柴荆。hé dé hòu yāo zhī jǐ pàn,bēi qī zhòng xǔ fǎn chái jīng。

赋伤郑婴垣冻

李确

贫居傲性不干人,楚楚衣冠迥绝尘。pín jū ào xìng bù gàn rén,chǔ chǔ yī guān jiǒng jué chén。
昨夜雪中骑蝶去,白云堆里一遗民。zuó yè xuě zhōng qí dié qù,bái yún duī lǐ yī yí mín。

湖月吟怀友而作

李确

昔年湖上月,曾照故人心。xī nián hú shàng yuè,céng zhào gù rén xīn。
月自有圆缺,心岂分古今。yuè zì yǒu yuán quē,xīn qǐ fēn gǔ jīn。
今年湖上月,独照故心人。jīn nián hú shàng yuè,dú zhào gù xīn rén。
人自分近远,月岂有疏亲。rén zì fēn jìn yuǎn,yuè qǐ yǒu shū qīn。
故人心不改,明月如相待。gù rén xīn bù gǎi,míng yuè rú xiāng dài。
故心人不来,明月空徘徊。gù xīn rén bù lái,míng yuè kōng pái huái。
我愿同心人,夜夜共明月。wǒ yuàn tóng xīn rén,yè yè gòng míng yuè。
我愿看月人,心期永白发。wǒ yuàn kàn yuè rén,xīn qī yǒng bái fā。

季冬初三日大雪

李确

见月喜其清,见雪喜其洁。jiàn yuè xǐ qí qīng,jiàn xuě xǐ qí jié。
况抱岁寒意,讵肯因人热。kuàng bào suì hán yì,jù kěn yīn rén rè。
欲买旗亭酒,远追高士辙。yù mǎi qí tíng jiǔ,yuǎn zhuī gāo shì zhé。
留此待月明,登山看奇绝。liú cǐ dài yuè míng,dēng shān kàn qí jué。

山城晚望

李确

南山带城曲如抱,清溪绕郭明于缟。nán shān dài chéng qū rú bào,qīng xī rào guō míng yú gǎo。
溪边红树岭头云,秋去无人共幽讨。xī biān hóng shù lǐng tóu yún,qiū qù wú rén gòng yōu tǎo。
登城倚阑发浩歌,俯仰岁月悲蹉跎。dēng chéng yǐ lán fā hào gē,fǔ yǎng suì yuè bēi cuō tuó。
天地岂是有情者,人何对此伤情多。tiān dì qǐ shì yǒu qíng zhě,rén hé duì cǐ shāng qíng duō。
无情物态年年好,有情之人空复老。wú qíng wù tài nián nián hǎo,yǒu qíng zhī rén kōng fù lǎo。
不信问之往来潮,沧桑岁度蓬莱岛。bù xìn wèn zhī wǎng lái cháo,cāng sāng suì dù péng lái dǎo。

江右魏冰叔枉访赋俚言十六韵赠谢

李确

卧病掩衡门,最苦来客打。wò bìng yǎn héng mén,zuì kǔ lái kè dǎ。
云老吾故人,其来有以也。yún lǎo wú gù rén,qí lái yǒu yǐ yě。
云有高士驾,枉道访吾社。yún yǒu gāo shì jià,wǎng dào fǎng wú shè。
肃客疏礼文,入座钦风雅。sù kè shū lǐ wén,rù zuò qīn fēng yǎ。
怜予久失聪,烦君为抒写。lián yǔ jiǔ shī cōng,fán jūn wèi shū xiě。
遁迹栖名山,访友到荒野。dùn jì qī míng shān,fǎng yǒu dào huāng yě。
高怀空古人,奇文妙天下。gāo huái kōng gǔ rén,qí wén miào tiān xià。
何幸衰朽翁,乃得亲贤者。hé xìng shuāi xiǔ wēng,nǎi dé qīn xián zhě。
蓬蒿生辉光,愚拙荷陶冶。péng hāo shēng huī guāng,yú zhuō hé táo yě。
贫居鲜供给,愧不具杯斝。pín jū xiān gōng gěi,kuì bù jù bēi jiǎ。
时作遵海游,胸抱真潇洒。shí zuò zūn hǎi yóu,xiōng bào zhēn xiāo sǎ。
观涛带夕春,候旭浴初赭。guān tāo dài xī chūn,hòu xù yù chū zhě。
海若与山灵,不恨知者寡。hǎi ruò yǔ shān líng,bù hèn zhī zhě guǎ。
新知乐莫乐,分手念风马。xīn zhī lè mò lè,fēn shǒu niàn fēng mǎ。
不敢请后期,固所愿非假。bù gǎn qǐng hòu qī,gù suǒ yuàn fēi jiǎ。
因歌《黄雀行》,不觉泪盈把。yīn gē huáng què xíng,bù jué lèi yíng bǎ。