古诗词

李希圣

论诗绝句四十首苏李

李希圣

半夜挑灯不奈何,梅村才调本无多。bàn yè tiāo dēng bù nài hé,méi cūn cái diào běn wú duō。
东家未要施朱粉,浪费南都十斛螺。dōng jiā wèi yào shī zhū fěn,làng fèi nán dōu shí hú luó。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

青主论文重北风,江南愁独与君同。qīng zhǔ lùn wén zhòng běi fēng,jiāng nán chóu dú yǔ jūn tóng。
鹊山寒食明湖柳,写入乌痕燕影中。què shān hán shí míng hú liǔ,xiě rù wū hén yàn yǐng zhōng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

晚岁颓唐力已殚,论诗序爵未欺谩。wǎn suì tuí táng lì yǐ dān,lùn shī xù jué wèi qī mán。
尚书爱好真无益,祗配贪多七品官。shàng shū ài hǎo zhēn wú yì,zhī pèi tān duō qī pǐn guān。

题郑苏堪海藏楼诗集

李希圣

清晨陇首羌无故,春草池塘若有神。qīng chén lǒng shǒu qiāng wú gù,chūn cǎo chí táng ruò yǒu shén。
万卷只知供獭祭,义山真卖杜陵人。wàn juǎn zhǐ zhī gōng tǎ jì,yì shān zhēn mài dù líng rén。

元遗山论诗有贵贱之见作此正之

李希圣

面目都随贵贱迁,陶公枯淡谢公妍。miàn mù dōu suí guì jiàn qiān,táo gōng kū dàn xiè gōng yán。
暮云春酒词清丽,却在柴烟粪火边。mù yún chūn jiǔ cí qīng lì,què zài chái yān fèn huǒ biān。

遗山论诗又有南北之见复作此正之

李希圣

邺下曹刘气不驯,江东诸谢擅清新。yè xià cáo liú qì bù xùn,jiāng dōng zhū xiè shàn qīng xīn。
风云变后兼儿女,温李原来是北人。fēng yún biàn hòu jiān ér nǚ,wēn lǐ yuán lái shì běi rén。

桃花

李希圣

一代才名数柳刘,庙堂人物尽风流。yī dài cái míng shù liǔ liú,miào táng rén wù jǐn fēng liú。
相公剩识桃花字,题壁诗成换播州。xiāng gōng shèng shí táo huā zì,tí bì shī chéng huàn bō zhōu。

海棠

李希圣

昏如枣膏羊玄保,湿似詹唐沈演之。hūn rú zǎo gāo yáng xuán bǎo,shī shì zhān táng shěn yǎn zhī。
恨到无香非厚谤,人言还有刻深时。hèn dào wú xiāng fēi hòu bàng,rén yán hái yǒu kè shēn shí。

为刘幼云编修廷琛题九峰读书图

李希圣

大冠高盖黄尘底,晚得刘侯差自喜。dà guān gāo gài huáng chén dǐ,wǎn dé liú hóu chà zì xǐ。
一卷匡庐独往图,悄然著我千岩里。yī juǎn kuāng lú dú wǎng tú,qiāo rán zhù wǒ qiān yán lǐ。
金华贵人一字无,佩玉鸣裾工走趋。jīn huá guì rén yī zì wú,pèi yù míng jū gōng zǒu qū。
仕宦不达坐读书,君之此计愚且迂。shì huàn bù dá zuò dú shū,jūn zhī cǐ jì yú qiě yū。
山中花开酒应熟,卖书来问东家屋。shān zhōng huā kāi jiǔ yīng shú,mài shū lái wèn dōng jiā wū。
我亦平生江海心,岁晚从君喂黄犊。wǒ yì píng shēng jiāng hǎi xīn,suì wǎn cóng jūn wèi huáng dú。

孤雁

李希圣

洞庭春花已堪把,并门雪飞仍没马。dòng tíng chūn huā yǐ kān bǎ,bìng mén xuě fēi réng méi mǎ。
将寻天路访重华,南北驰驱汗流赭。jiāng xún tiān lù fǎng zhòng huá,nán běi chí qū hàn liú zhě。
孤雁哀鸣始欲翔,岂知矰缴背人张。gū yàn āi míng shǐ yù xiáng,qǐ zhī zēng jiǎo bèi rén zhāng。
白凫朱凤皆饥死,莫向江湖觅稻粱。bái fú zhū fèng jiē jī sǐ,mò xiàng jiāng hú mì dào liáng。

为杨筼谷比部题其大父永青先生蓉峰采药图

李希圣

天宝诗人衣见胫,老向长镵思托命。tiān bǎo shī rén yī jiàn jìng,lǎo xiàng zhǎng chán sī tuō mìng。
江东处士顾圭年,饥啖蒺藜忘肉茗。jiāng dōng chù shì gù guī nián,jī dàn jí lí wàng ròu míng。
诸公自羡大官羊,物外仍寻辟谷方。zhū gōng zì xiàn dà guān yáng,wù wài réng xún pì gǔ fāng。
坐对兹图三叹息,强起题诗惭笔力。zuò duì zī tú sān tàn xī,qiáng qǐ tí shī cán bǐ lì。
骑牛老人呼不还,写入郭熙春雨山。qí niú lǎo rén hū bù hái,xiě rù guō xī chūn yǔ shān。
比部风流竹林阮,祖德留遗今未远。bǐ bù fēng liú zhú lín ruǎn,zǔ dé liú yí jīn wèi yuǎn。
我衰多病非苦吟,山雪堆门三尺深。wǒ shuāi duō bìng fēi kǔ yín,shān xuě duī mén sān chǐ shēn。
长安车尘梦濠濮,径欲从公采黄独。zhǎng ān chē chén mèng háo pú,jìng yù cóng gōng cǎi huáng dú。
山中或逢泌与良,调停骨肉神惨伤。shān zhōng huò féng mì yǔ liáng,diào tíng gǔ ròu shén cǎn shāng。
世事如今更枯朽,君纵多才难着手。shì shì rú jīn gèng kū xiǔ,jūn zòng duō cái nán zhe shǒu。

君门行

李希圣

枝强干弱鹿为马,舜放尧囚龙作鱼。zhī qiáng gàn ruò lù wèi mǎ,shùn fàng yáo qiú lóng zuò yú。
苍梧山深鬼啸雨,当殿无复群臣趋。cāng wú shān shēn guǐ xiào yǔ,dāng diàn wú fù qún chén qū。
夜郎供奉古别离,拾遗杜鹃再拜诗。yè láng gōng fèng gǔ bié lí,shí yí dù juān zài bài shī。
苕苕君门门九闺,泪尽心摧君岂知。sháo sháo jūn mén mén jiǔ guī,lèi jǐn xīn cuī jūn qǐ zhī。

河决

李希圣

黄河决瓠子,浩如坤轴翻。huáng hé jué hù zi,hào rú kūn zhóu fān。
万家正甘寝,夜半为鱼鼋。wàn jiā zhèng gān qǐn,yè bàn wèi yú yuán。
天子临塞河,冠盖如云屯。tiān zi lín sāi hé,guān gài rú yún tún。
畚锸不得施,议论空叫喧。běn chā bù dé shī,yì lùn kōng jiào xuān。
或云下流壅,建言疏海门。huò yún xià liú yōng,jiàn yán shū hǎi mén。
穷年无效验,九州增垫昏。qióng nián wú xiào yàn,jiǔ zhōu zēng diàn hūn。
我谓君大谬,当往治河源。wǒ wèi jūn dà miù,dāng wǎng zhì hé yuán。
充耳不见省,哀此戢戢魂。chōng ěr bù jiàn shěng,āi cǐ jí jí hún。
闻君疑且怒,欲语声复吞。wén jūn yí qiě nù,yù yǔ shēng fù tūn。

古诗一首

李希圣

客从北海来,中有数橡屋。kè cóng běi hǎi lái,zhōng yǒu shù xiàng wū。
劝我居海滨,闭门寄幽独。quàn wǒ jū hǎi bīn,bì mén jì yōu dú。
上漏旁复穿,伸东虑西缩。shàng lòu páng fù chuān,shēn dōng lǜ xī suō。
补苴术已穷,举家待倾覆。bǔ jū shù yǐ qióng,jǔ jiā dài qīng fù。
客曰曷焚之,改营出新筑。kè yuē hé fén zhī,gǎi yíng chū xīn zhù。
主人谢不能,踌躇额颦蹙。zhǔ rén xiè bù néng,chóu chú é pín cù。
吉凶未可知,客言徒取辱。jí xiōng wèi kě zhī,kè yán tú qǔ rǔ。
诸公谋自工,谀辞颂歌哭。zhū gōng móu zì gōng,yú cí sòng gē kū。
吾将说燕书,请君举明烛。wú jiāng shuō yàn shū,qǐng jūn jǔ míng zhú。

两马行

李希圣

君马玄黄我马白,我往日南君漠北。jūn mǎ xuán huáng wǒ mǎ bái,wǒ wǎng rì nán jūn mò běi。
颜色不同心事殊,况有山川能间隔。yán sè bù tóng xīn shì shū,kuàng yǒu shān chuān néng jiān gé。
鸡鸣钟动灯荧荧,闻君被洒仍未醒。jī míng zhōng dòng dēng yíng yíng,wén jūn bèi sǎ réng wèi xǐng。
明珠为泪金作心,持以赠君君不应。míng zhū wèi lèi jīn zuò xīn,chí yǐ zèng jūn jūn bù yīng。

刘幼云编修自天津诗来为别作此寄之

李希圣

九派浔阳江有沱,江上绿柳如绿莎。jiǔ pài xún yáng jiāng yǒu tuó,jiāng shàng lǜ liǔ rú lǜ shā。
横江大艑高峨峨,卸帆到门蚕未蛾。héng jiāng dà biàn gāo é é,xiè fān dào mén cán wèi é。
春水渐深生碧波,闻道今年春雨多。chūn shuǐ jiàn shēn shēng bì bō,wén dào jīn nián chūn yǔ duō。
为君略说江南好,燕子飞时闻棹歌。wèi jūn lüè shuō jiāng nán hǎo,yàn zi fēi shí wén zhào gē。

题章价人铜官感旧圆补

李希圣

旌旗照水如火红,鼓声直挟江流东。jīng qí zhào shuǐ rú huǒ hóng,gǔ shēng zhí xié jiāng liú dōng。
督师矫矫人中龙,马蹄欲踏吴门空。dū shī jiǎo jiǎo rén zhōng lóng,mǎ tí yù tà wú mén kōng。
三年坐待桑田变,试手韬钤万人羡。sān nián zuò dài sāng tián biàn,shì shǒu tāo qián wàn rén xiàn。
纶巾儒服本风流,岂意虚摇憔荣扇。lún jīn rú fú běn fēng liú,qǐ yì xū yáo qiáo róng shàn。
兵家形势太无凭,咫尺江湖一掷轻。bīng jiā xíng shì tài wú píng,zhǐ chǐ jiāng hú yī zhì qīng。
国士恩深惭报称,天高不肯照精诚。guó shì ēn shēn cán bào chēng,tiān gāo bù kěn zhào jīng chéng。
猩猩啼烟鬼啸雨,千载冤魂相唤语。xīng xīng tí yān guǐ xiào yǔ,qiān zài yuān hún xiāng huàn yǔ。
回首苍梧云正愁,孤臣欲作湘累死。huí shǒu cāng wú yún zhèng chóu,gū chén yù zuò xiāng lèi sǐ。
文藻江山已不存,何人偏解续招魂。wén zǎo jiāng shān yǐ bù cún,hé rén piān jiě xù zhāo hún。
高唐置酒论畴昔,一蛇在野龙在门。gāo táng zhì jiǔ lùn chóu xī,yī shé zài yě lóng zài mén。
半壁功名何草草,健儿散尽遗民老。bàn bì gōng míng hé cǎo cǎo,jiàn ér sàn jǐn yí mín lǎo。
岂知成败本由天,书生苦说封侯好。qǐ zhī chéng bài běn yóu tiān,shū shēng kǔ shuō fēng hóu hǎo。
月落潮平又一时,至今乌鹊尚南飞。yuè luò cháo píng yòu yī shí,zhì jīn wū què shàng nán fēi。
行人莫问当年事,乱后青山有是非。xíng rén mò wèn dāng nián shì,luàn hòu qīng shān yǒu shì fēi。
197«45678910