古诗词

李光地

和京江相国西郊偕行原韵

李光地

长信晓钟稀,白露涂寒楚。zhǎng xìn xiǎo zhōng xī,bái lù tú hán chǔ。
百执起居罢,归蹄乱禾黍。bǎi zhí qǐ jū bà,guī tí luàn hé shǔ。
裴公未绿野,即辰欢啸侣。péi gōng wèi lǜ yě,jí chén huān xiào lǚ。
池荷明夏残,河杨结风绪。chí hé míng xià cán,hé yáng jié fēng xù。
谁忝京洛行,追陪惭马吕。shuí tiǎn jīng luò xíng,zhuī péi cán mǎ lǚ。
提拂念衾裯,倾输忘龃龉。tí fú niàn qīn chóu,qīng shū wàng jǔ yǔ。
席地醉香醪,从庖纷菜茹。xí dì zuì xiāng láo,cóng páo fēn cài rú。
亮节当朝钦,高标暇日举。liàng jié dāng cháo qīn,gāo biāo xiá rì jǔ。
芳音难属和,循诵祇含咀。fāng yīn nán shǔ hé,xún sòng qí hán jǔ。

读书有感

李光地

西土有虎贲,于越聚君子。xī tǔ yǒu hǔ bēn,yú yuè jù jūn zi。
不逾三六千,国甲岂尽此。bù yú sān liù qiān,guó jiǎ qǐ jǐn cǐ。
此其腹心者,熊罴不二士。cǐ qí fù xīn zhě,xióng pí bù èr shì。
然后亿万多,无难臂指使。rán hòu yì wàn duō,wú nán bì zhǐ shǐ。
我论读书方,要道亦云尔。wǒ lùn dú shū fāng,yào dào yì yún ěr。
泛滥同飘风,精熟乃根底。fàn làn tóng piāo fēng,jīng shú nǎi gēn dǐ。
汉人重专经,宋人务穷理。hàn rén zhòng zhuān jīng,sòng rén wù qióng lǐ。

榕村

李光地

卜筑三经前,落成三纪后。bo zhù sān jīng qián,luò chéng sān jì hòu。
游宦如涉波,邈不知其久。yóu huàn rú shè bō,miǎo bù zhī qí jiǔ。
榕树加远条,杂植颇阴黝。róng shù jiā yuǎn tiáo,zá zhí pǒ yīn yǒu。
涧水无消添,稍复导源首。jiàn shuǐ wú xiāo tiān,shāo fù dǎo yuán shǒu。
抗榭观遥山,辟亭通四牖。kàng xiè guān yáo shān,pì tíng tōng sì yǒu。
前轩及南舍,皆俯鲁侯茆。qián xuān jí nán shě,jiē fǔ lǔ hóu máo。
为此将藏修,不量倡士友。wèi cǐ jiāng cáng xiū,bù liàng chàng shì yǒu。
薄遽遂周星,行复朝北斗。báo jù suì zhōu xīng,xíng fù cháo běi dòu。
匪我老未休,命有驿神守。fěi wǒ lǎo wèi xiū,mìng yǒu yì shén shǒu。