古诗词

法藏

歌行一首

法藏

古人重义不重金,曲高和寡勿知音。gǔ rén zhòng yì bù zhòng jīn,qū gāo hé guǎ wù zhī yīn。
今时志士还如此,语默动用迹难寻。jīn shí zhì shì hái rú cǐ,yǔ mò dòng yòng jì nán xún。
所嗟世上歧路者,终日崎岖狂用心。suǒ jiē shì shàng qí lù zhě,zhōng rì qí qū kuáng yòng xīn。
平坦旃檀不肯收,要须登险访椿林。píng tǎn zhān tán bù kěn shōu,yào xū dēng xiǎn fǎng chūn lín。
穷子舍父远逃逝,却于本舍绝知音。qióng zi shě fù yuǎn táo shì,què yú běn shě jué zhī yīn。
贫女宅中无价宝,却将秤卖他人金。pín nǚ zhái zhōng wú jià bǎo,què jiāng chèng mài tā rén jīn。
心无相,用还深,无常境界不能侵。xīn wú xiāng,yòng hái shēn,wú cháng jìng jiè bù néng qīn。
运用能随高与下,灵光且不是浮沉。yùn yòng néng suí gāo yǔ xià,líng guāng qiě bù shì fú chén。
无相无心能运曜,应声应色随方照。wú xiāng wú xīn néng yùn yào,yīng shēng yīng sè suí fāng zhào。
虽在方而不在方,任运高低总能妙。suī zài fāng ér bù zài fāng,rèn yùn gāo dī zǒng néng miào。
亦无头,复无尾,灵光运运从何起?yì wú tóu,fù wú wěi,líng guāng yùn yùn cóng hé qǐ?
只今起者便是心,心用明时更何你。zhǐ jīn qǐ zhě biàn shì xīn,xīn yòng míng shí gèng hé nǐ。
不居方,无处觅,运用无踪复无迹。bù jū fāng,wú chù mì,yùn yòng wú zōng fù wú jì。
识取如今明觅人,终朝莫慢别求的。shí qǔ rú jīn míng mì rén,zhōng cháo mò màn bié qiú de。
勤心学,近丛林,莫将病眼认花针。qín xīn xué,jìn cóng lín,mò jiāng bìng yǎn rèn huā zhēn。
说教本穷无相理,广读元来不识心。shuō jiào běn qióng wú xiāng lǐ,guǎng dú yuán lái bù shí xīn。
了取心,识取境,了心识境禅河净。le qǔ xīn,shí qǔ jìng,le xīn shí jìng chán hé jìng。
但能了境便识心,万法都如闼婆影。dàn néng le jìng biàn shí xīn,wàn fǎ dōu rú tà pó yǐng。
劝且学,莫为师,不用登高向下窥。quàn qiě xué,mò wèi shī,bù yòng dēng gāo xiàng xià kuī。
平源不用金刚钻,剑刃之中错下锥。píng yuán bù yòng jīn gāng zuān,jiàn rèn zhī zhōng cuò xià zhuī。
向前来,莫人我,山僧有曲无人和。xiàng qián lái,mò rén wǒ,shān sēng yǒu qū wú rén hé。
了空无相即法师,不用绫罗将作幡。le kōng wú xiāng jí fǎ shī,bù yòng líng luó jiāng zuò fān。
可中了,大希奇,大人幽邃不思议。kě zhōng le,dà xī qí,dà rén yōu suì bù sī yì。
自家坏却真宝藏,终日从人乞布衣。zì jiā huài què zhēn bǎo cáng,zhōng rì cóng rén qǐ bù yī。
取境界,妄情生,只如水面一波成。qǔ jìng jiè,wàng qíng shēng,zhǐ rú shuǐ miàn yī bō chéng。
但能当境无情计,还同水面本地平。dàn néng dāng jìng wú qíng jì,hái tóng shuǐ miàn běn dì píng。
应大躯,应小躯,运用只随如意珠。yīng dà qū,yīng xiǎo qū,yùn yòng zhǐ suí rú yì zhū。
被毛戴角形虽异,能应之心体不殊。bèi máo dài jiǎo xíng suī yì,néng yīng zhī xīn tǐ bù shū。
应眼时,若千日,万像不能逃影质。yīng yǎn shí,ruò qiān rì,wàn xiàng bù néng táo yǐng zhì。
凡夫只是未曾观,那得自轻而退屈。fán fū zhǐ shì wèi céng guān,nà dé zì qīng ér tuì qū。
应耳时,若幽谷,大小音声无不足。yīng ěr shí,ruò yōu gǔ,dà xiǎo yīn shēng wú bù zú。
什方钟鼓一时鸣,灵光运运常相续。shén fāng zhōng gǔ yī shí míng,líng guāng yùn yùn cháng xiāng xù。
应意时,绝分别,照烛森罗长不歇。yīng yì shí,jué fēn bié,zhào zhú sēn luó zhǎng bù xiē。
透过山河石壁间,要且照时常寂灭。tòu guò shān hé shí bì jiān,yào qiě zhào shí cháng jì miè。
境自虚,不须畏,终朝照烛无形对。jìng zì xū,bù xū wèi,zhōng cháo zhào zhú wú xíng duì。
设使任持浮幻身,运用都无舌身意。shè shǐ rèn chí fú huàn shēn,yùn yòng dōu wú shé shēn yì。