古诗词

束蘅

捣练子·新燕

束蘅

掀帘看,乱红飘。xiān lián kàn,luàn hóng piāo。
新燕衔泥补旧巢。xīn yàn xián ní bǔ jiù cháo。
私语侍儿还记得,去年曾否立花梢。sī yǔ shì ér hái jì dé,qù nián céng fǒu lì huā shāo。

南唐浣溪沙西园春游同唐静因夫人

束蘅

伤春春半始寻春。shāng chūn chūn bàn shǐ xún chūn。
时样衣衫藕色新。shí yàng yī shān ǒu sè xīn。
团扇擎来明月满、好遮身。tuán shàn qíng lái míng yuè mǎn hǎo zhē shēn。
细数落花临曲涧,缓寻芳草步香尘。xì shù luò huā lín qū jiàn,huǎn xún fāng cǎo bù xiāng chén。
怪煞东风吹欲暮、促归轮。guài shā dōng fēng chuī yù mù cù guī lún。

苏幕遮·秋闺

束蘅

绿窗闲,人已静。lǜ chuāng xián,rén yǐ jìng。
玉兔初升,银烛光摇冷。yù tù chū shēng,yín zhú guāng yáo lěng。
倦倚画楼栏自凭。juàn yǐ huà lóu lán zì píng。
庭院深深,墙角花枝映。tíng yuàn shēn shēn,qiáng jiǎo huā zhī yìng。
小池新水明如镜,霜打残荷,几点无多剩。xiǎo chí xīn shuǐ míng rú jìng,shuāng dǎ cán hé,jǐ diǎn wú duō shèng。
瘦减腰肢力不胜。shòu jiǎn yāo zhī lì bù shèng。
无奈伤秋,愁绝鸳鸯病。wú nài shāng qiū,chóu jué yuān yāng bìng。

踏莎行·寄洛珍

束蘅

暖透窗纱,云迷院树。nuǎn tòu chuāng shā,yún mí yuàn shù。
停针时有熏风度。tíng zhēn shí yǒu xūn fēng dù。
闲看稚子捉杨花,小鸟无心来又去。xián kàn zhì zi zhuō yáng huā,xiǎo niǎo wú xīn lái yòu qù。
翡翠生色,芭蕉垂露。fěi cuì shēng sè,bā jiāo chuí lù。
落红返照家门路。luò hóng fǎn zhào jiā mén lù。
不知何事苦萦怀,怕听杜鹃啼不住。bù zhī hé shì kǔ yíng huái,pà tīng dù juān tí bù zhù。