古诗词

汪康年

送日本禾原次宫归国

汪康年

把盏将离日,翻思执手初。bǎ zhǎn jiāng lí rì,fān sī zhí shǒu chū。
酒香当午月,花气袭轻裾。jiǔ xiāng dāng wǔ yuè,huā qì xí qīng jū。
潇洒如君少,疏狂似我无。xiāo sǎ rú jūn shǎo,shū kuáng shì wǒ wú。
平常畏言别,今别复何如。píng cháng wèi yán bié,jīn bié fù hé rú。

和广雅尚书两湖书院晚集原韵

汪康年

吾生嗜游眺,登陟屐几两。wú shēng shì yóu tiào,dēng zhì jī jǐ liǎng。
压脑萝葛扪,罥足蒺藜掌。yā nǎo luó gé mén,juàn zú jí lí zhǎng。
遇淖时灭葭,遘雨即衣穰。yù nào shí miè jiā,gòu yǔ jí yī ráng。
隆冬走荆楚,方喜写尘鞅。lóng dōng zǒu jīng chǔ,fāng xǐ xiě chén yāng。
密雪兆丰稔,宿泽苏皋壤。mì xuě zhào fēng rěn,sù zé sū gāo rǎng。
乘暮踏冰行,旅怀一排荡。chéng mù tà bīng xíng,lǚ huái yī pái dàng。
将作散工役,呜呜甫作响。jiāng zuò sàn gōng yì,wū wū fǔ zuò xiǎng。
忽见折柬招,摄衣历阶上。hū jiàn zhé jiǎn zhāo,shè yī lì jiē shàng。
燔炰苦劝酬,谈谑剧复往。fán páo kǔ quàn chóu,tán xuè jù fù wǎng。
执拂对逸民,焚舟敌真长。zhí fú duì yì mín,fén zhōu dí zhēn zhǎng。
峭壁矜突兀,长流争瀇瀁。qiào bì jīn tū wù,zhǎng liú zhēng wǎng yàng。
尚书松鹤姿,意度廓深广。shàng shū sōng hè zī,yì dù kuò shēn guǎng。
围炉坐相对,莹若晶玉晃。wéi lú zuò xiāng duì,yíng ruò jīng yù huǎng。
未如杨朱蹴,已作田子傥。wèi rú yáng zhū cù,yǐ zuò tián zi tǎng。
大言惭覆瓶,小言不满盎。dà yán cán fù píng,xiǎo yán bù mǎn àng。
投杯起循廊,且自穷物象。tóu bēi qǐ xún láng,qiě zì qióng wù xiàng。
凌坚鱼戢鳞,雪晶鹤失氅。líng jiān yú jí lín,xuě jīng hè shī chǎng。
微痕露瓦棱,馀辉映门榜。wēi hén lù wǎ léng,yú huī yìng mén bǎng。
初月挂东檐,娟娟照疏朗。chū yuè guà dōng yán,juān juān zhào shū lǎng。
梅噤待春开,石植要云养。méi jìn dài chūn kāi,shí zhí yào yún yǎng。
苦恋清逸景,焉能周胜赏。kǔ liàn qīng yì jǐng,yān néng zhōu shèng shǎng。
扶阑纵远瞩,欲去意还强。fú lán zòng yuǎn zhǔ,yù qù yì hái qiáng。
露立意稍怯,寒侵味转爽。lù lì yì shāo qiè,hán qīn wèi zhuǎn shuǎng。
归路望江流,绕郭如绳枉。guī lù wàng jiāng liú,rào guō rú shéng wǎng。
家山不可见,夜梦发遐想。jiā shān bù kě jiàn,yè mèng fā xiá xiǎng。