古诗词

沈范孙

偕汪大梅溪过碧光庵访慧能津梁庵访巨源二上人俱不值

沈范孙

春色已如此,相将渡若耶。chūn sè yǐ rú cǐ,xiāng jiāng dù ruò yé。
道人无定所,惟我亦忘家。dào rén wú dìng suǒ,wéi wǒ yì wàng jiā。
碧玉林抽笋,黄金菜作花。bì yù lín chōu sǔn,huáng jīn cài zuò huā。
蒲团聊借坐,且试一杯茶。pú tuán liáo jiè zuò,qiě shì yī bēi chá。

再过绿杉野屋赠汪大西村

沈范孙

无多秋色晓晴初,夹岸人家水拍芦。wú duō qiū sè xiǎo qíng chū,jiā àn rén jiā shuǐ pāi lú。
小艇斜穿黄歇浦,轻衫又到子云居。xiǎo tǐng xié chuān huáng xiē pǔ,qīng shān yòu dào zi yún jū。
谈心为鼓平沙曲,刮目欣看倒薤书。tán xīn wèi gǔ píng shā qū,guā mù xīn kàn dào xiè shū。
半载分襟一弹指,相逢肯放夜窗虚。bàn zài fēn jīn yī dàn zhǐ,xiāng féng kěn fàng yè chuāng xū。

大雪用禁体

沈范孙

朝日照屋梁,虚室悉通透。cháo rì zhào wū liáng,xū shì xī tōng tòu。
阶前水盈墀,户北冰在霤。jiē qián shuǐ yíng chí,hù běi bīng zài liù。
忽然阴霾合,六出稍稍逗。hū rán yīn mái hé,liù chū shāo shāo dòu。
初见屋角漫,瓦齿已非旧。chū jiàn wū jiǎo màn,wǎ chǐ yǐ fēi jiù。
墙垣及庭除,补缀平罅漏。qiáng yuán jí tíng chú,bǔ zhuì píng xià lòu。
积寸不移晷,盈尺未为厚。jī cùn bù yí guǐ,yíng chǐ wèi wèi hòu。
薄暮大于掌,丙夜竟如昼。báo mù dà yú zhǎng,bǐng yè jìng rú zhòu。
灵鳌想没趺,飞鸟饥莫救。líng áo xiǎng méi fū,fēi niǎo jī mò jiù。
巨室足豪兴,茅宇难自覆。jù shì zú háo xīng,máo yǔ nán zì fù。
直恐寒不减,尧年今见又。zhí kǒng hán bù jiǎn,yáo nián jīn jiàn yòu。
晨兴忽凛冽,作气与之斗。chén xīng hū lǐn liè,zuò qì yǔ zhī dòu。
目眩屡回瞩,风紧载缩脰。mù xuàn lǚ huí zhǔ,fēng jǐn zài suō dòu。
呼童辟门径,指直不出袖。hū tóng pì mén jìng,zhǐ zhí bù chū xiù。
弥望四野平,瞻顾身在窦。mí wàng sì yě píng,zhān gù shēn zài dòu。
老树叶尽脱,秃干工琢镂。lǎo shù yè jǐn tuō,tū gàn gōng zuó lòu。
冬青远模糊,狞恶类奇兽。dōng qīng yuǎn mó hú,níng è lèi qí shòu。
或如藐如射,忽露两三岫。huò rú miǎo rú shè,hū lù liǎng sān xiù。
蓬莱望见之,咫尺俨可就。péng lái wàng jiàn zhī,zhǐ chǐ yǎn kě jiù。
杞人消其忧,民命天所佑。qǐ rén xiāo qí yōu,mín mìng tiān suǒ yòu。
阴胜固所惕,融化亦勿骤。yīn shèng gù suǒ tì,róng huà yì wù zhòu。
照耀庭月间,举酒月出后。zhào yào tíng yuè jiān,jǔ jiǔ yuè chū hòu。
黄闲攻诗城,白战不许彀。huáng xián gōng shī chéng,bái zhàn bù xǔ gòu。

丁酉除夕前三日二树写梅花时正苦寒百虫尽蛰忽有一蜂徘徊帧上绕花不去予适在洛因作歌纪之

沈范孙

青麟有髓鼠有须,奇葩忽发三两株。qīng lín yǒu suǐ shǔ yǒu xū,qí pā hū fā sān liǎng zhū。
横枝倒干气莫遏,往往衫袖同沾濡。héng zhī dào gàn qì mò è,wǎng wǎng shān xiù tóng zhān rú。
朔风退舍寒气避,春光露出姑射肤。shuò fēng tuì shě hán qì bì,chūn guāng lù chū gū shè fū。
毫端幻成香雪海,鼓吹力使万类苏。háo duān huàn chéng xiāng xuě hǎi,gǔ chuī lì shǐ wàn lèi sū。
墨花有香画有色,一蜂蓦入幽人居。mò huā yǒu xiāng huà yǒu sè,yī fēng mò rù yōu rén jū。
辛苦直欲钻故纸,和气顿觉春风俱。xīn kǔ zhí yù zuān gù zhǐ,hé qì dùn jué chūn fēng jù。
物非其时各惊异,室中户外相招呼。wù fēi qí shí gè jīng yì,shì zhōng hù wài xiāng zhāo hū。
传闻洛下遍乡井,化工之笔倾东都。chuán wén luò xià biàn xiāng jǐng,huà gōng zhī bǐ qīng dōng dōu。
我闻点睛破壁化龙手,又闻嘶风啮草神马图。wǒ wén diǎn jīng pò bì huà lóng shǒu,yòu wén sī fēng niè cǎo shén mǎ tú。
画工通神尚如此,何况浩气凌碧虚。huà gōng tōng shén shàng rú cǐ,hé kuàng hào qì líng bì xū。
冰心数点见天地,挽回元气生槁枯。bīng xīn shù diǎn jiàn tiān dì,wǎn huí yuán qì shēng gǎo kū。
腐儒咋舌不敢赞,笔补造化原非诬。fǔ rú zǎ shé bù gǎn zàn,bǐ bǔ zào huà yuán fēi wū。
一枝欲折乌可折,蠮螉绕纸徒区区。yī zhī yù zhé wū kě zhé,yē wēng rào zhǐ tú qū qū。