古诗词

汪淑娟

相思儿令

汪淑娟

挽就松松髻子,画阁晚妆初。wǎn jiù sōng sōng jì zi,huà gé wǎn zhuāng chū。
自向小阑延伫,花影半身扶。zì xiàng xiǎo lán yán zhù,huā yǐng bàn shēn fú。
明月才上银铺。míng yuè cái shàng yín pù。
悄无言、低拜黄姑。qiāo wú yán dī bài huáng gū。
新凉不耐衣单,天风催动罗襦。xīn liáng bù nài yī dān,tiān fēng cuī dòng luó rú。

洞仙歌·荷包牡丹

汪淑娟

猩红一捻,有粉痕飘荡。xīng hóng yī niǎn,yǒu fěn hén piāo dàng。
疑出纤纤美人掌。yí chū xiān xiān měi rén zhǎng。
怕飞来、蝴蝶尽是金钱,是昨夜、妃子筵前亲赏。pà fēi lái hú dié jǐn shì jīn qián,shì zuó yè fēi zi yán qián qīn shǎng。
这般真锦地,可惜天公,不把苔纹绣添上。zhè bān zhēn jǐn dì,kě xī tiān gōng,bù bǎ tái wén xiù tiān shàng。
要向画奁寻、比与郎看。yào xiàng huà lián xún bǐ yǔ láng kàn。
可胜得、侬家花样。kě shèng dé nóng jiā huā yàng。
悔只悔、春愁万千千,未嘱咐、东风替侬安放。huǐ zhǐ huǐ chūn chóu wàn qiān qiān,wèi zhǔ fù dōng fēng tì nóng ān fàng。

眼儿媚·秋海棠

汪淑娟

几天风雨掩屏纱。jǐ tiān fēng yǔ yǎn píng shā。
人也懒如花。rén yě lǎn rú huā。
除非蝴蝶,小山背后,还去寻它。chú fēi hú dié,xiǎo shān bèi hòu,hái qù xún tā。
摘来细问风前看,泪点没些些。zhāi lái xì wèn fēng qián kàn,lèi diǎn méi xiē xiē。
断肠是你,伤心是我,一样生涯。duàn cháng shì nǐ,shāng xīn shì wǒ,yī yàng shēng yá。

相见欢·柬雯卿妹

汪淑娟

这番上了香车。zhè fān shàng le xiāng chē。
抵天涯。dǐ tiān yá。
侍奉北堂欢笑、要君家。shì fèng běi táng huān xiào yào jūn jiā。
从别后。cóng bié hòu。
肥与瘦。féi yǔ shòu。
不多差。bù duō chà。
只是评花妆阁、又闲些。zhǐ shì píng huā zhuāng gé yòu xián xiē。

虞美人·再柬雯卿

汪淑娟

秋千影落闲庭院。qiū qiān yǐng luò xián tíng yuàn。
明月移花转。míng yuè yí huā zhuǎn。
几天不挂玉帘钩。jǐ tiān bù guà yù lián gōu。
难道春来总是、不梳头。nán dào chūn lái zǒng shì bù shū tóu。
绿窗还是摊书好。lǜ chuāng hái shì tān shū hǎo。
何苦寻烦恼。hé kǔ xún fán nǎo。
自家去验小腰肢。zì jiā qù yàn xiǎo yāo zhī。
却比垂杨肥了、那丝丝。què bǐ chuí yáng féi le nà sī sī。

沁园春·题石头记

汪淑娟

何处红楼,几日西风,娇颜悴零。hé chù hóng lóu,jǐ rì xī fēng,jiāo yán cuì líng。
悔轻轻罗帕,打伊呆雁,些些诗句,教熟笼鹦。huǐ qīng qīng luó pà,dǎ yī dāi yàn,xiē xiē shī jù,jiào shú lóng yīng。
不及芙蓉,儿女坟上,犹受怡红一哭情。bù jí fú róng,ér nǚ fén shàng,yóu shòu yí hóng yī kū qíng。
堪伤处,是绛珠有泪,顽石无灵。kān shāng chù,shì jiàng zhū yǒu lèi,wán shí wú líng。
秋窗风雨凄清。qiū chuāng fēng yǔ qī qīng。
问絮果兰因是怎生。wèn xù guǒ lán yīn shì zěn shēng。
算潇湘一梦,了完公案,袈裟半袭,救了神瑛。suàn xiāo xiāng yī mèng,le wán gōng àn,jiā shā bàn xí,jiù le shén yīng。
只怪桃花,和它柳絮,恁把凭空谶作成。zhǐ guài táo huā,hé tā liǔ xù,nèn bǎ píng kōng chèn zuò chéng。
痴儿女,被聪明两字,断送伊行。chī ér nǚ,bèi cōng míng liǎng zì,duàn sòng yī xíng。

相思引·送韵仙主人赴南宫试

汪淑娟

银烛深宵酒一樽。yín zhú shēn xiāo jiǔ yī zūn。
教人无可再销魂。jiào rén wú kě zài xiāo hún。
心情撩乱,相对掩啼痕。xīn qíng liāo luàn,xiāng duì yǎn tí hén。
便是离愁难撇却,也须珍重两三分。biàn shì lí chóu nán piē què,yě xū zhēn zhòng liǎng sān fēn。
红笺消息,早报画楼人。hóng jiān xiāo xī,zǎo bào huà lóu rén。

卖花声离筵未终,东方既白,重拈此解,以代赠言

汪淑娟

绣帐病缠绵。xiù zhàng bìng chán mián。
闷极今年。mèn jí jīn nián。
卷帘日日望秋天。juǎn lián rì rì wàng qiū tiān。
望到木樨花放了,望著归鞭。wàng dào mù xī huā fàng le,wàng zhù guī biān。
灯火已阑珊。dēng huǒ yǐ lán shān。
无可相怜。wú kě xiāng lián。
嘱君今夜莫开船。zhǔ jūn jīn yè mò kāi chuán。
只怕夜深侬有梦,寻向君边。zhǐ pà yè shēn nóng yǒu mèng,xún xiàng jūn biān。

愁倚栏令春日怀韵仙燕台

汪淑娟

阑干外,雨如丝。lán gàn wài,yǔ rú sī。
悄凭时。qiāo píng shí。
搁著一汪儿泪,没人知。gē zhù yī wāng ér lèi,méi rén zhī。
怪底几天愁重,恹恹压损腰肢。guài dǐ jǐ tiān chóu zhòng,yān yān yā sǔn yāo zhī。
原是当胸绵却月,叫相思。yuán shì dāng xiōng mián què yuè,jiào xiāng sī。

梦江口

汪淑娟

侬命薄,悔不作飞花。nóng mìng báo,huǐ bù zuò fēi huā。
一路春风无管束,替儿夫婿送行车。yī lù chūn fēng wú guǎn shù,tì ér fū xù sòng xíng chē。
影也不离它。yǐng yě bù lí tā。

卖花声寄韵仙

汪淑娟

独自展鸳衾。dú zì zhǎn yuān qīn。
情思昏沉。qíng sī hūn chén。
芭蕉滴雨好难禁。bā jiāo dī yǔ hǎo nán jìn。
便是当时心也碎,何况如今。biàn shì dāng shí xīn yě suì,hé kuàng rú jīn。
坐起费搜寻。zuò qǐ fèi sōu xún。
调弄徽音。diào nòng huī yīn。
七弦原是一条心。qī xián yuán shì yī tiáo xīn。
千万休将心冷了,叮嘱瑶琴。qiān wàn xiū jiāng xīn lěng le,dīng zhǔ yáo qín。

月上海棠·红缄初就,青禽未来,重剔残灯,为填此阕

汪淑娟

搓酥滴粉寻幽韵。cuō sū dī fěn xún yōu yùn。
正移窗、月落曙光近。zhèng yí chuāng yuè luò shǔ guāng jìn。
客馆今宵,梦魂儿、可曾安稳。kè guǎn jīn xiāo,mèng hún ér kě céng ān wěn。
相思意、写到如何便准。xiāng sī yì xiě dào rú hé biàn zhǔn。
蛮笺泪点模糊认。mán jiān lèi diǎn mó hú rèn。
有鸳鸯、小字双红印。yǒu yuān yāng xiǎo zì shuāng hóng yìn。
临发开封,再拈毫、笔端都窘。lín fā kāi fēng,zài niān háo bǐ duān dōu jiǒng。
催书去、怪它青禽忒忍。cuī shū qù guài tā qīng qín tè rěn。

蝶恋花

汪淑娟

蝴蝶天天花底住。hú dié tiān tiān huā dǐ zhù。
花谢今番,蝶也应该去。huā xiè jīn fān,dié yě yīng gāi qù。
抵死春风强作主。dǐ sǐ chūn fēng qiáng zuò zhǔ。
又吹伊人帘深处。yòu chuī yī rén lián shēn chù。
一日斜阳三日雨。yī rì xié yáng sān rì yǔ。
闹得如今,天也无凭据。nào dé rú jīn,tiān yě wú píng jù。
何怪楼头杨柳树。hé guài lóu tóu yáng liǔ shù。
有丝没处寻头绪。yǒu sī méi chù xún tóu xù。

青玉案·送春

汪淑娟

小桃忍受黄莺骂。xiǎo táo rěn shòu huáng yīng mà。
便几日、恹恹谢。biàn jǐ rì yān yān xiè。
雪样荼蘼开满架。xuě yàng tú mí kāi mǎn jià。
芳情灰冷,泪痕珠泻。fāng qíng huī lěng,lèi hén zhū xiè。
忙了鸳鸯帕。máng le yuān yāng pà。
落红堆满阑干罅。luò hóng duī mǎn lán gàn xià。
愁与恨、无从卸。chóu yǔ hèn wú cóng xiè。
独对残灯明又灺。dú duì cán dēng míng yòu xiè。
伤心楼上,晓钟催打。shāng xīn lóu shàng,xiǎo zhōng cuī dǎ。
断送春归也。duàn sòng chūn guī yě。

风蝶令前题

汪淑娟

帐额因风蹙,帘衣带雨抬。zhàng é yīn fēng cù,lián yī dài yǔ tái。
落花几日点苍苔。luò huā jǐ rì diǎn cāng tái。
哭问风姨何事、苦相催。kū wèn fēng yí hé shì kǔ xiāng cuī。
泪冷销红粉,愁深怨紫钗。lèi lěng xiāo hóng fěn,chóu shēn yuàn zǐ chāi。
斟杯满酒滴空阶。zhēn bēi mǎn jiǔ dī kōng jiē。
低祝春光此去、勿重来。dī zhù chūn guāng cǐ qù wù zhòng lái。

南乡子

汪淑娟

独自理琴弦。dú zì lǐ qín xián。
睡起慵梳髻半偏。shuì qǐ yōng shū jì bàn piān。
新样初三眉子月,娟娟。xīn yàng chū sān méi zi yuè,juān juān。
盼到如今渐渐圆。pàn dào rú jīn jiàn jiàn yuán。
此意忒缠绵。cǐ yì tè chán mián。
背著银釭笑拍肩。bèi zhù yín gāng xiào pāi jiān。
如此风光如此夜,天天。rú cǐ fēng guāng rú cǐ yè,tiān tiān。
安放痴魂在那边。ān fàng chī hún zài nà biān。

卖花声

汪淑娟

古月出弯弯。gǔ yuè chū wān wān。
绣涩苔瘢。xiù sè tái bān。
定情消受美人难。dìng qíng xiāo shòu měi rén nán。
如此相贻原抵得,约指连环。rú cǐ xiāng yí yuán dǐ dé,yuē zhǐ lián huán。
检盝替伊安。jiǎn lù tì yī ān。
更剪罗纨。gèng jiǎn luó wán。
中央四角蝠云蟠。zhōng yāng sì jiǎo fú yún pán。
仿作盘中诗样子,画与伊看。fǎng zuò pán zhōng shī yàng zi,huà yǔ yī kàn。

金缕曲

汪淑娟

无计堪怜汝。wú jì kān lián rǔ。
只踌躇、秋来瘦得,腰围如许。zhǐ chóu chú qiū lái shòu dé,yāo wéi rú xǔ。
君本多愁多病者,那禁这般情绪。jūn běn duō chóu duō bìng zhě,nà jìn zhè bān qíng xù。
又几日、眠餐无主。yòu jǐ rì mián cān wú zhǔ。
叠了罗衾全不寐,听潇潇、如此西窗雨。dié le luó qīn quán bù mèi,tīng xiāo xiāo rú cǐ xī chuāng yǔ。
恁怪我,太烦絮。nèn guài wǒ,tài fán xù。
珠沤槿艳无凭据。zhū ōu jǐn yàn wú píng jù。
算人生、因缘离合,偶然萍聚。suàn rén shēng yīn yuán lí hé,ǒu rán píng jù。
侬从于君相结爱,其乃痛无分处。nóng cóng yú jūn xiāng jié ài,qí nǎi tòng wú fēn chù。
况侬也、悲秋儿女。kuàng nóng yě bēi qiū ér nǚ。
一日伤心三日病,命恹恹、抵死支持住。yī rì shāng xīn sān rì bìng,mìng yān yān dǐ sǐ zhī chí zhù。
休忘了,这番语。xiū wàng le,zhè fān yǔ。

十六字令

汪淑娟

休。xiū。
第一枝香便断头。dì yī zhī xiāng biàn duàn tóu。
愁郎见,不敢理熏篝。chóu láng jiàn,bù gǎn lǐ xūn gōu。

梦江口题自绘落花蝴蝶箑子

汪淑娟

双蝴蝶,画里见些些。shuāng hú dié,huà lǐ jiàn xiē xiē。
好梦作成三个月,痴情闹了一生花。hǎo mèng zuò chéng sān gè yuè,chī qíng nào le yī shēng huā。
风怎肯饶它。fēng zěn kěn ráo tā。