古诗词

沈初

下直闻蝉

沈初

本以清高者,而来紫禁中。běn yǐ qīng gāo zhě,ér lái zǐ jìn zhōng。
质轻惟受露,声远不因风。zhì qīng wéi shòu lù,shēng yuǎn bù yīn fēng。
漫忆林阴静,偏依殿角崇。màn yì lín yīn jìng,piān yī diàn jiǎo chóng。
莫嫌幽趣少,歊暑听全空。mò xián yōu qù shǎo,xiāo shǔ tīng quán kōng。

寄朱笠亭

沈初

隔年离恨未能平,枨触空庭暮雨声。gé nián lí hèn wèi néng píng,chéng chù kōng tíng mù yǔ shēng。
几日青苔连竹榻,一春绿树掩柴荆。jǐ rì qīng tái lián zhú tà,yī chūn lǜ shù yǎn chái jīng。
风云径路空辽绝,诗酒情怀懒送迎。fēng yún jìng lù kōng liáo jué,shī jiǔ qíng huái lǎn sòng yíng。
便欲携琴寻叔夜,坐看海月沓潮生。biàn yù xié qín xún shū yè,zuò kàn hǎi yuè dá cháo shēng。

秦淮春泛

沈初

雪色单衫污酒红,客愁一路棹声中。xuě sè dān shān wū jiǔ hóng,kè chóu yī lù zhào shēng zhōng。
诗情添似桃花水,春梦轻于柳絮风。shī qíng tiān shì táo huā shuǐ,chūn mèng qīng yú liǔ xù fēng。
绿野亭台千里隔,碧城消息几时通。lǜ yě tíng tái qiān lǐ gé,bì chéng xiāo xī jǐ shí tōng。
江流不逐征帆去,却与人心只向东。jiāng liú bù zhú zhēng fān qù,què yǔ rén xīn zhǐ xiàng dōng。

阮吾山邀同徐松厂祝芷塘过法源寺看海棠和吾山原韵

沈初

昨朝归骑随春风,墙头始见繁枝红。zuó cháo guī qí suí chūn fēng,qiáng tóu shǐ jiàn fán zhī hóng。
颇思江南好春色,懊恨残梦催晨钟。pǒ sī jiāng nán hǎo chūn sè,ào hèn cán mèng cuī chén zhōng。
丁宁将车不辞远,准待明日寻城东。dīng níng jiāng chē bù cí yuǎn,zhǔn dài míng rì xún chéng dōng。
爱花正值探花使,招提一树晴霞烘。ài huā zhèng zhí tàn huā shǐ,zhāo tí yī shù qíng xiá hōng。
却如有语向元子,只恐欲睡闻苏公。què rú yǒu yǔ xiàng yuán zi,zhǐ kǒng yù shuì wén sū gōng。
多情岂必谢儿女,旖旎自解怜柔踪。duō qíng qǐ bì xiè ér nǚ,yǐ nǐ zì jiě lián róu zōng。
红苞乍拆最娇小,深意含蓄诗人胸。hóng bāo zhà chāi zuì jiāo xiǎo,shēn yì hán xù shī rén xiōng。
香车宝马满京国,藏春却在禅门空。xiāng chē bǎo mǎ mǎn jīng guó,cáng chūn què zài chán mén kōng。
虚堂梵放下夕鸟,蒙蒙花影烟光笼。xū táng fàn fàng xià xī niǎo,méng méng huā yǐng yān guāng lóng。