古诗词

汪孟鋗

赠郭昆圃解元

汪孟鋗

曾过垂帘肆,偏逢垫角巾。céng guò chuí lián sì,piān féng diàn jiǎo jīn。
文章工眊氉,仆马苦逡巡。wén zhāng gōng mào sào,pū mǎ kǔ qūn xún。
翠发丹颜日,寻山问水身。cuì fā dān yán rì,xún shān wèn shuǐ shēn。
三头应属尔,温饱笑人人。sān tóu yīng shǔ ěr,wēn bǎo xiào rén rén。

赠郭昆圃解元

汪孟鋗

欲出竟何诣,仙宫息影高。yù chū jìng hé yì,xiān gōng xī yǐng gāo。
偶然笺《尔雅》,不自赋《离骚》。ǒu rán jiān ěr yǎ,bù zì fù lí sāo。
壮气悬孤剑,寒心系短袍。zhuàng qì xuán gū jiàn,hán xīn xì duǎn páo。
秫田无恙在,时共说乡醪。shú tián wú yàng zài,shí gòng shuō xiāng láo。

京口夜望

汪孟鋗

铁瓮秋风尚忆吴,古来项口势雄孤。tiě wèng qiū fēng shàng yì wú,gǔ lái xiàng kǒu shì xióng gū。
枫林色好迷烟雾,雁阵声寒乱舳舻。fēng lín sè hǎo mí yān wù,yàn zhèn shēng hán luàn zhú lú。
离立髻鬟堪北顾,横陈衣带只东趋。lí lì jì huán kān běi gù,héng chén yī dài zhǐ dōng qū。
夜镫如昼凭阑乍,城郭扬州得见无。yè dèng rú zhòu píng lán zhà,chéng guō yáng zhōu dé jiàn wú。

喜柘坡至

汪孟鋗

日日西山翠扫空,岂知我友在山中。rì rì xī shān cuì sǎo kōng,qǐ zhī wǒ yǒu zài shān zhōng。
人言河汉宜清浅,秋近重阳未雨风。rén yán hé hàn yí qīng qiǎn,qiū jìn zhòng yáng wèi yǔ fēng。
何代石经刊不朽,一时芒屦悔难同。hé dài shí jīng kān bù xiǔ,yī shí máng jù huǐ nán tóng。
退寻自是关胸次,无碍京尘拨面红。tuì xún zì shì guān xiōng cì,wú ài jīng chén bō miàn hóng。

为陆守之题尊甫寒山旧庐图次张文端公韵

汪孟鋗

一篇故相迹镵邱,乞和而今遍贵游。yī piān gù xiāng jì chán qiū,qǐ hé ér jīn biàn guì yóu。
谲委欲翻千尺瀑,嵚岑更上一层楼。jué wěi yù fān qiān chǐ pù,qīn cén gèng shàng yī céng lóu。
再传木石完无恙,五载云烟驶若流。zài chuán mù shí wán wú yàng,wǔ zài yún yān shǐ ruò liú。
此境此人殊足乐,斯文斯画迥生愁。cǐ jìng cǐ rén shū zú lè,sī wén sī huà jiǒng shēng chóu。

题七姬权厝志后

汪孟鋗

魏公席卷弁山来,赤龙船烧心胆灰。wèi gōng xí juǎn biàn shān lái,chì lóng chuán shāo xīn dǎn huī。
飞炮忽碎丞相首,荥阳左丞何为哉。fēi pào hū suì chéng xiāng shǒu,xíng yáng zuǒ chéng hé wèi zāi。
七姬自是良家子,仓皇兵入姑苏里。qī jī zì shì liáng jiā zi,cāng huáng bīng rù gū sū lǐ。
君受国恩应自理,妾受君恩尚何俟。jūn shòu guó ēn yīng zì lǐ,qiè shòu jūn ēn shàng hé qí。
一者先行余尽起,徘徊揽帨今生已。yī zhě xiān xíng yú jǐn qǐ,pái huái lǎn shuì jīn shēng yǐ。
此时贵主知安在,此际焚骸泪如水。cǐ shí guì zhǔ zhī ān zài,cǐ jì fén hái lèi rú shuǐ。
西门掩袭又潜奔,东城稿葬谁重徙。xī mén yǎn xí yòu qián bēn,dōng chéng gǎo zàng shuí zhòng xǐ。
巾帼由来愧丈夫,终随降将掷戈殳。jīn guó yóu lái kuì zhàng fū,zhōng suí jiàng jiāng zhì gē shū。
齐云楼下通天火,玉殒兰摧恨不殊。qí yún lóu xià tōng tiān huǒ,yù yǔn lán cuī hèn bù shū。
钟繇之书埋百年,摩挲一再重惘然。zhōng yáo zhī shū mái bǎi nián,mó sā yī zài zhòng wǎng rán。
吁嗟乎,庙无觚棱冢无突,上虞孝,溧阳贞,后先永永铭坚石。xū jiē hū,miào wú gū léng zhǒng wú tū,shàng yú xiào,lì yáng zhēn,hòu xiān yǒng yǒng míng jiān shí。

送谷原之太平

汪孟鋗

伊人爱江行,越舲唤平底。yī rén ài jiāng xíng,yuè líng huàn píng dǐ。
霜风挫倒生,尚有树如荠。shuāng fēng cuò dào shēng,shàng yǒu shù rú jì。
渺想滴翠轩,主情厚兄弟。miǎo xiǎng dī cuì xuān,zhǔ qíng hòu xiōng dì。
亦知季女饥,岂必余禄米。yì zhī jì nǚ jī,qǐ bì yú lù mǐ。
留连感萸菊,九井秋容洗。liú lián gǎn yú jú,jiǔ jǐng qiū róng xǐ。
白仙岛亦佛,墓棘见应涕。bái xiān dǎo yì fú,mù jí jiàn yīng tì。
芜湖西北流,逆溯此程递。wú hú xī běi liú,nì sù cǐ chéng dì。
斗酒照寸心,今宵足且抵。dòu jiǔ zhào cùn xīn,jīn xiāo zú qiě dǐ。

奉常金桧门姑丈招饮论诗有作

汪孟鋗

黄花满径秋萧瑟,太常斋期日复日。huáng huā mǎn jìng qiū xiāo sè,tài cháng zhāi qī rì fù rì。
不斋呼我同醉醒,论诗挥霍惊户庭。bù zhāi hū wǒ tóng zuì xǐng,lùn shī huī huò jīng hù tíng。
新诗句法出有自,烟水凡间全吐弃。xīn shī jù fǎ chū yǒu zì,yān shuǐ fán jiān quán tǔ qì。
自叹倔强不谐俗,我谓蕴藉尽如意。zì tàn jué qiáng bù xié sú,wǒ wèi yùn jí jǐn rú yì。
枯肠沃酒须淮渑,才薄敢与夸代兴。kū cháng wò jiǔ xū huái miǎn,cái báo gǎn yǔ kuā dài xīng。
别裁往往出心得,益勿克违龟十朋。bié cái wǎng wǎng chū xīn dé,yì wù kè wéi guī shí péng。
霜风拂拂上陵去,敝箧空囊属徒御。shuāng fēng fú fú shàng líng qù,bì qiè kōng náng shǔ tú yù。
健句携归得神助,欲索解人谁殆庶。jiàn jù xié guī dé shén zhù,yù suǒ jiě rén shuí dài shù。
炰羔烹鹿莫匆遽,诗中至味我先饫。páo gāo pēng lù mò cōng jù,shī zhōng zhì wèi wǒ xiān yù。

友人南归作家书

汪孟鋗

封罢开封泪满弹,夜窗梅雨逼镫寒。fēng bà kāi fēng lèi mǎn dàn,yè chuāng méi yǔ bī dèng hán。
到头剩有平安在,信笔方知慰藉难。dào tóu shèng yǒu píng ān zài,xìn bǐ fāng zhī wèi jí nán。
好友多情烦再索,痴儿解事定争看。hǎo yǒu duō qíng fán zài suǒ,chī ér jiě shì dìng zhēng kàn。
诗成亦拟邮筒村,得句从来胜得官。shī chéng yì nǐ yóu tǒng cūn,dé jù cóng lái shèng dé guān。

天津查俭堂分守庆远重建龙溪黄文节公祠赋寄

汪孟鋗

天津查君今豪士,权守蛮荒天所使。tiān jīn chá jūn jīn háo shì,quán shǒu mán huāng tiān suǒ shǐ。
文章政事到古人,能使古人今不死。wén zhāng zhèng shì dào gǔ rén,néng shǐ gǔ rén jīn bù sǐ。
谁遣涪翁住南楼,赤脚承溜不言愁。shuí qiǎn fú wēng zhù nán lóu,chì jiǎo chéng liū bù yán chóu。
楼前杜鹃叫钩辀,何时金鸡赦九州。lóu qián dù juān jiào gōu zhōu,hé shí jīn jī shè jiǔ zhōu。
生来羁管死恋留,部民献地庙祀修。shēng lái jī guǎn sǐ liàn liú,bù mín xiàn dì miào sì xiū。
嘉定以后兵燹改,丹霞不作此心在。jiā dìng yǐ hòu bīng xiǎn gǎi,dān xiá bù zuò cǐ xīn zài。
云兴雷集倾一时,山高水长望千载。yún xīng léi jí qīng yī shí,shān gāo shuǐ zhǎng wàng qiān zài。
诗人万子君故知,妙赋南池工部祠。shī rén wàn zi jūn gù zhī,miào fù nán chí gōng bù cí。
吾家仲弟才亦横,生好公诗如性命。wú jiā zhòng dì cái yì héng,shēng hǎo gōng shī rú xìng mìng。
假若二子在世间,定有杰句发天悭。jiǎ ruò èr zi zài shì jiān,dìng yǒu jié jù fā tiān qiān。
题成欲寄重欷歔,万里遥酹愁云山。tí chéng yù jì zhòng xī xū,wàn lǐ yáo lèi chóu yún shān。