古诗词

汪曰桢

酬宋樗里次韵

汪曰桢

庞眉屏迹海东濆,翕集声香溢齿芬。páng méi píng jì hǎi dōng fén,xī jí shēng xiāng yì chǐ fēn。
有豹深藏方隐雾,与龙追逐愿为云。yǒu bào shēn cáng fāng yǐn wù,yǔ lóng zhuī zhú yuàn wèi yún。
书仓珍秘灵兰室,诗律精严细柳军。shū cāng zhēn mì líng lán shì,shī lǜ jīng yán xì liǔ jūn。
他日幅巾来问字,忘年应许结同群。tā rì fú jīn lái wèn zì,wàng nián yīng xǔ jié tóng qún。

得上海李梯云书中述吾友南汇张啸山语感而有作

汪曰桢

未习脂韦媚世资,闲官冷署且栖迟。wèi xí zhī wéi mèi shì zī,xián guān lěng shǔ qiě qī chí。
《四愁》平子兼多病,五短文通只自知。sì chóu píng zi jiān duō bìng,wǔ duǎn wén tōng zhǐ zì zhī。
尺素偶然贻友讯,寸长何敢作人师。chǐ sù ǒu rán yí yǒu xùn,cùn zhǎng hé gǎn zuò rén shī。
青云冠盖多如许,齿及衰翁恐未宜。qīng yún guān gài duō rú xǔ,chǐ jí shuāi wēng kǒng wèi yí。

冬日学舍病中作

汪曰桢

忍饥甘作纥千雀,腰缠莫羡扬州鹤。rěn jī gān zuò gē qiān què,yāo chán mò xiàn yáng zhōu hè。
冷官破屋风骚骚,颂酒弦诗亦云乐。lěng guān pò wū fēng sāo sāo,sòng jiǔ xián shī yì yún lè。
奈何小极忽见侵,一热一寒相间作。nài hé xiǎo jí hū jiàn qīn,yī rè yī hán xiāng jiān zuò。
困眠无复纵谈豪,可惜知交尽离索。kùn mián wú fù zòng tán háo,kě xī zhī jiāo jǐn lí suǒ。
区区微禄岂救贫,敛版低心不知作。qū qū wēi lù qǐ jiù pín,liǎn bǎn dī xīn bù zhī zuò。
名争利夺纷勃溪,安得天游袪六凿。míng zhēng lì duó fēn bó xī,ān dé tiān yóu qū liù záo。
姑吟苦语遣病魔,或者病魔能退却。gū yín kǔ yǔ qiǎn bìng mó,huò zhě bìng mó néng tuì què。
君不见古来文章胜良药,檄愈头风诗愈疟。jūn bù jiàn gǔ lái wén zhāng shèng liáng yào,xí yù tóu fēng shī yù nüè。