古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
汪绎
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
柳枝词
清
:
汪绎
满堤花雾湿萋迷,万缕黄金一色齐。
mǎn dī huā wù shī qī mí,wàn lǚ huáng jīn yī sè qí。
是处楼台烟雨里,流莺知坐那枝啼。
shì chù lóu tái yān yǔ lǐ,liú yīng zhī zuò nà zhī tí。
AI赏析
梅花楼访月溪上人
清
:
汪绎
撼屋西风起白蘋,纸窗木榻静无尘。
hàn wū xī fēng qǐ bái píng,zhǐ chuāng mù tà jìng wú chén。
斜阳影里看归鸟,落叶声中著病身。
xié yáng yǐng lǐ kàn guī niǎo,luò yè shēng zhōng zhù bìng shēn。
丈室只容清净侣,禅门今见读书人。
zhàng shì zhǐ róng qīng jìng lǚ,chán mén jīn jiàn dú shū rén。
惭余又作长安客,梦断山塘二月春。
cán yú yòu zuò zhǎng ān kè,mèng duàn shān táng èr yuè chūn。
AI赏析
己卯除夕次悔余同年韵
清
:
汪绎
红幡彩胜逐时新,柏子香生土室春。
hóng fān cǎi shèng zhú shí xīn,bǎi zi xiāng shēng tǔ shì chūn。
雪后原田皆种玉,风前蜡炬欲销银。
xuě hòu yuán tián jiē zhǒng yù,fēng qián là jù yù xiāo yín。
友朋共吃残年饭,僮仆偕为守岁人。
yǒu péng gòng chī cán nián fàn,tóng pū xié wèi shǒu suì rén。
寥落自甘应不恨,倚闾惟念白头亲。
liáo luò zì gān yīng bù hèn,yǐ lǘ wéi niàn bái tóu qīn。
AI赏析
秋怀
清
:
汪绎
不见家山近四年,水窗风物较清妍。
bù jiàn jiā shān jìn sì nián,shuǐ chuāng fēng wù jiào qīng yán。
寒宵酒引蘧蘧蝶,倦眼花蒙薄薄烟。
hán xiāo jiǔ yǐn qú qú dié,juàn yǎn huā méng báo báo yān。
成佛已甘灵运后,思归肯让季鹰先。
chéng fú yǐ gān líng yùn hòu,sī guī kěn ràng jì yīng xiān。
黄金相印休夸诩,争似城南二顷田。
huáng jīn xiāng yìn xiū kuā xǔ,zhēng shì chéng nán èr qǐng tián。
AI赏析
寄庭仙
清
:
汪绎
五年心事共谁论,借别胥江日色昏。
wǔ nián xīn shì gòng shuí lùn,jiè bié xū jiāng rì sè hūn。
水底须眉终有相,雪中指爪已无痕。
shuǐ dǐ xū méi zhōng yǒu xiāng,xuě zhōng zhǐ zhǎo yǐ wú hén。
秋风鲈脍江南味,春雨梅花处士魂。
qiū fēng lú kuài jiāng nán wèi,chūn yǔ méi huā chù shì hún。
毕竟家山贫亦好,知君亦厌孟尝门。
bì jìng jiā shān pín yì hǎo,zhī jūn yì yàn mèng cháng mén。
AI赏析
拂水山庄登秋水阁
清
:
汪绎
凭高风物欲凌秋,门外平湖碧如油。
píng gāo fēng wù yù líng qiū,mén wài píng hú bì rú yóu。
暝色已归鸦背外,斜阳犹恋柳梢头。
míng sè yǐ guī yā bèi wài,xié yáng yóu liàn liǔ shāo tóu。
疏疏远岫屏间画,点点轻帆镜里鸥。
shū shū yuǎn xiù píng jiān huà,diǎn diǎn qīng fān jìng lǐ ōu。
不尽萧条东涧水,至今呜咽为谁流。
bù jǐn xiāo tiáo dōng jiàn shuǐ,zhì jīn wū yàn wèi shuí liú。
AI赏析
秦始皇
清
:
汪绎
方丈瀛洲杳莫攀,金银宫阙涌烟鬟。
fāng zhàng yíng zhōu yǎo mò pān,jīn yín gōng quē yǒng yān huán。
桃源自是人间世,却遣童男问海山。
táo yuán zì shì rén jiān shì,què qiǎn tóng nán wèn hǎi shān。
AI赏析
旧井
清
:
汪绎
废苑没蒿莱,中有千尺井。
fèi yuàn méi hāo lái,zhōng yǒu qiān chǐ jǐng。
苔痕点石阑,梧桐散秋影。
tái hén diǎn shí lán,wú tóng sàn qiū yǐng。
妾心似辘轳,君情如断绠。
qiè xīn shì lù lú,jūn qíng rú duàn gěng。
谁谓井波深,不比秋宵永。
shuí wèi jǐng bō shēn,bù bǐ qiū xiāo yǒng。
AI赏析
寒釭
清
:
汪绎
空堂夜正长,孤镫半明灭。
kōng táng yè zhèng zhǎng,gū dèng bàn míng miè。
心随膏火煎,愁共镫花结。
xīn suí gāo huǒ jiān,chóu gòng dèng huā jié。
镫花结还落,愁心几时绝。
dèng huā jié hái luò,chóu xīn jǐ shí jué。
抱影背镫眠,重衾冷于铁。
bào yǐng bèi dèng mián,zhòng qīn lěng yú tiě。
AI赏析
望岱
清
:
汪绎
矫首原从万仞论,千年汉畦上公尊。
jiǎo shǒu yuán cóng wàn rèn lùn,qiān nián hàn qí shàng gōng zūn。
峥嵘直上疑无路,呼吸通天尚有门。
zhēng róng zhí shàng yí wú lù,hū xī tōng tiān shàng yǒu mén。
独立岩岩真气象,满前叠叠尽儿孙。
dú lì yán yán zhēn qì xiàng,mǎn qián dié dié jǐn ér sūn。
间云莫恋山头住,四海苍生正望恩。
jiān yún mò liàn shān tóu zhù,sì hǎi cāng shēng zhèng wàng ēn。
AI赏析