古诗词

周绍祖

讨蕃

周绍祖

野性难驯语未谙,兴师讨伐险途探。yě xìng nán xùn yǔ wèi ān,xīng shī tǎo fá xiǎn tú tàn。
卫青出塞方征北,诸葛平蛮又入南。wèi qīng chū sāi fāng zhēng běi,zhū gé píng mán yòu rù nán。
功纪燕然碑立一,威降铁勒箭传三。gōng jì yàn rán bēi lì yī,wēi jiàng tiě lēi jiàn chuán sān。
待看异类齐归化,列作编氓圣泽覃。dài kàn yì lèi qí guī huà,liè zuò biān máng shèng zé tán。

项羽

周绍祖

每望还乡著锦衣,楚人早被沐猴讥。měi wàng hái xiāng zhù jǐn yī,chǔ rén zǎo bèi mù hóu jī。
沛公不杀降王杀,残暴优柔已两非。pèi gōng bù shā jiàng wáng shā,cán bào yōu róu yǐ liǎng fēi。

渔村

周绍祖

无数渔郎永结邻,草庐相傍最相亲。wú shù yú láng yǒng jié lín,cǎo lú xiāng bàng zuì xiāng qīn。
莫嫌僻处乡闾俗,中有贤人钓渭滨。mò xián pì chù xiāng lǘ sú,zhōng yǒu xián rén diào wèi bīn。

陈平

周绍祖

侯封曲逆早分符,独相多年圣主扶。hóu fēng qū nì zǎo fēn fú,dú xiāng duō nián shèng zhǔ fú。
今日均平宰天下,果如宰肉不平无。jīn rì jūn píng zǎi tiān xià,guǒ rú zǎi ròu bù píng wú。