古诗词

周准

行经拂水山庄

周准

扁舟泛泛越南沙,倚杖愁临涧路斜。biǎn zhōu fàn fàn yuè nán shā,yǐ zhàng chóu lín jiàn lù xié。
孝穆荒斋空竹石,总持故宅尚莺花。xiào mù huāng zhāi kōng zhú shí,zǒng chí gù zhái shàng yīng huā。
名高那许遗缨绂,情重难教弃室家。míng gāo nà xǔ yí yīng fú,qíng zhòng nán jiào qì shì jiā。
太息百年同逝水,凄凉还为惜才华。tài xī bǎi nián tóng shì shuǐ,qī liáng hái wèi xī cái huá。

落叶叹

周准

落叶如羁客,飘零无返期。luò yè rú jī kè,piāo líng wú fǎn qī。
秋风如解意,祇傍故林吹。qiū fēng rú jiě yì,qí bàng gù lín chuī。

发朱砂庵由观音岩登石人峰

周准

言采黝山奇,早别朱砂石。yán cǎi yǒu shān qí,zǎo bié zhū shā shí。
升崖得险境,指示已悚惕。shēng yá dé xiǎn jìng,zhǐ shì yǐ sǒng tì。
熟游尚色变,何况远来客。shú yóu shàng sè biàn,hé kuàng yuǎn lái kè。
凌空四无倚,投趾不容隙。líng kōng sì wú yǐ,tóu zhǐ bù róng xì。
壁削缘藤行,崖倾藉人掖。bì xuē yuán téng xíng,yá qīng jí rén yē。
所凭勇往志,不随艰苦易。suǒ píng yǒng wǎng zhì,bù suí jiān kǔ yì。
幽岩既已经,危峰自不隔。yōu yán jì yǐ jīng,wēi fēng zì bù gé。
振衣造其巅,奇胜在咫尺。zhèn yī zào qí diān,qí shèng zài zhǐ chǐ。
俯身人烟萝,欲诣仙人宅。fǔ shēn rén yān luó,yù yì xiān rén zhái。

长江万里图

周准

江气溢青练,江涛走虚堂。jiāng qì yì qīng liàn,jiāng tāo zǒu xū táng。
风吹江草杜若香,江源万里遥相望。fēng chuī jiāng cǎo dù ruò xiāng,jiāng yuán wàn lǐ yáo xiāng wàng。
我昔经行武昌岸,计程未及江之半。wǒ xī jīng xíng wǔ chāng àn,jì chéng wèi jí jiāng zhī bàn。
天清鄂渚见千里,惟有巴船出云汉。tiān qīng è zhǔ jiàn qiān lǐ,wéi yǒu bā chuán chū yún hàn。
楚塞别来三十载,披图忽睹全蜀在。chǔ sāi bié lái sān shí zài,pī tú hū dǔ quán shǔ zài。
巴水盘回控峡山,拂云带雨苍茫间。bā shuǐ pán huí kòng xiá shān,fú yún dài yǔ cāng máng jiān。
鼍鸣鲛宫猿啸岭,惊浪不碍渔舟闲。tuó míng jiāo gōng yuán xiào lǐng,jīng làng bù ài yú zhōu xián。
十二峰高如可攀,云旗恍睹神女还。shí èr fēng gāo rú kě pān,yún qí huǎng dǔ shén nǚ hái。
反思往日游趾窄,异境未极空惋惜。fǎn sī wǎng rì yóu zhǐ zhǎi,yì jìng wèi jí kōng wǎn xī。
白虎关,黄牛驿,引我梦魂重挂席,《竹枝》歌罢江天碧。bái hǔ guān,huáng niú yì,yǐn wǒ mèng hún zhòng guà xí,zhú zhī gē bà jiāng tiān bì。