古诗词

邵希曾

答友

邵希曾

悔读司空城旦书,廿年中土卜行居。huǐ dú sī kōng chéng dàn shū,niàn nián zhōng tǔ bo xíng jū。
栽花瘠壤知无色,采药空山意有余。zāi huā jí rǎng zhī wú sè,cǎi yào kōng shān yì yǒu yú。
鸿雪因缘原偶尔,鸡虫得失究何如。hóng xuě yīn yuán yuán ǒu ěr,jī chóng dé shī jiū hé rú。
打包辍讲都前定,一任浮云过太虚。dǎ bāo chuò jiǎng dōu qián dìng,yī rèn fú yún guò tài xū。

答友

邵希曾

勿谓因依入世深,瓶城尝守昔贤箴。wù wèi yīn yī rù shì shēn,píng chéng cháng shǒu xī xián zhēn。
素无炙毂雕龙舌,兼少恩牛怨李心。sù wú zhì gǔ diāo lóng shé,jiān shǎo ēn niú yuàn lǐ xīn。
无事更悲于厌事,翔林行复自归林。wú shì gèng bēi yú yàn shì,xiáng lín xíng fù zì guī lín。
吴侬生长湖山曲,肯忘吞光饮绿吟。wú nóng shēng zhǎng hú shān qū,kěn wàng tūn guāng yǐn lǜ yín。

阅从孙懿辰童试诸艺斐然可观率成志喜用坡公贺子由生孙斗老韵兼以勖之

邵希曾

畏景苦炎蒸,风亭思栉沐。wèi jǐng kǔ yán zhēng,fēng tíng sī zhì mù。
佳文来稚孙,急披若新浴。jiā wén lái zhì sūn,jí pī ruò xīn yù。
老眼忽一明,细书耐三复。lǎo yǎn hū yī míng,xì shū nài sān fù。
理法颇惬心,精神亦满腹。lǐ fǎ pǒ qiè xīn,jīng shén yì mǎn fù。
山公曰馨儿,韩门数高足。shān gōng yuē xīn ér,hán mén shù gāo zú。
出语惊长老,翘秀动凡目。chū yǔ jīng zhǎng lǎo,qiào xiù dòng fán mù。
不作巨川舟,定是丰年玉。bù zuò jù chuān zhōu,dìng shì fēng nián yù。
念昔尔高曾,德累膏加沃。niàn xī ěr gāo céng,dé lèi gāo jiā wò。
莫学痴伯翁,官同鱼上竹。mò xué chī bó wēng,guān tóng yú shàng zhú。
业精无过勤,学优端在熟。yè jīng wú guò qín,xué yōu duān zài shú。
积书如积金,能使要能读。jī shū rú jī jīn,néng shǐ yào néng dú。
勿局管中窥,当穿垣外瞩。wù jú guǎn zhōng kuī,dāng chuān yuán wài zhǔ。
麟角果然成,鳌头不难卜。lín jiǎo guǒ rán chéng,áo tóu bù nán bo。
吾宗久未振,汝志毋待督。wú zōng jiǔ wèi zhèn,rǔ zhì wú dài dū。