古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
邵济儒
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
自扬州至六合舟中口占
清
:
邵济儒
峦重厌吴舲,云开水墨屏。
luán zhòng yàn wú líng,yún kāi shuǐ mò píng。
天围平野阔,山送隔江青。
tiān wéi píng yě kuò,shān sòng gé jiāng qīng。
塔俯南朝寺,楼依北固亭。
tǎ fǔ nán cháo sì,lóu yī běi gù tíng。
瓜洲回首处,火隐两三星。
guā zhōu huí shǒu chù,huǒ yǐn liǎng sān xīng。
AI赏析
金山寺
清
:
邵济儒
我来非偶尔,三度叩禅关。
wǒ lái fēi ǒu ěr,sān dù kòu chán guān。
泉品中泠水,诗题北固山。
quán pǐn zhōng líng shuǐ,shī tí běi gù shān。
江声离接外,帆影有无间。
jiāng shēng lí jiē wài,fān yǐng yǒu wú jiān。
留得坡仙带,山门镇日闲。
liú dé pō xiān dài,shān mén zhèn rì xián。
AI赏析
入都后,应梅大笑山之招赴延庆度岁
清
:
邵济儒
荒凉朔漠到三边,万里沙尘荡作烟。
huāng liáng shuò mò dào sān biān,wàn lǐ shā chén dàng zuò yān。
林外云添山变幻,马前峰转路回旋。
lín wài yún tiān shān biàn huàn,mǎ qián fēng zhuǎn lù huí xuán。
残诗且向车中续,好梦难从枕上圆。
cán shī qiě xiàng chē zhōng xù,hǎo mèng nán cóng zhěn shàng yuán。
为忆停云拌一走,客中作客度残年。
wèi yì tíng yún bàn yī zǒu,kè zhōng zuò kè dù cán nián。
AI赏析
延庆署斋外古槐,系数百年物,檐下鸽依人而居,即景感赋
清
:
邵济儒
静辟衙斋绝点尘,凭栏徙倚独伤神。
jìng pì yá zhāi jué diǎn chén,píng lán xǐ yǐ dú shāng shén。
槐垂低干斜侵榻,鸽立高檐侧看人。
huái chuí dī gàn xié qīn tà,gē lì gāo yán cè kàn rén。
倦翮有时频刷羽,清阴何处不成春。
juàn hé yǒu shí pín shuā yǔ,qīng yīn hé chù bù chéng chūn。
多情转是无情物,觞伴孤吟万里身。
duō qíng zhuǎn shì wú qíng wù,shāng bàn gū yín wàn lǐ shēn。
AI赏析
戊寅五月游庠
清
:
邵济儒
泮水潆洄拓地宽,石亭终古锁阑干。
pàn shuǐ yíng huí tuò dì kuān,shí tíng zhōng gǔ suǒ lán gàn。
卧碑零落苔封字,留与人间冷眼看。
wò bēi líng luò tái fēng zì,liú yǔ rén jiān lěng yǎn kàn。
AI赏析
癸未春日遣怀
清
:
邵济儒
锦瑟弦分未一年,新丝我愧续鹍弦。
jǐn sè xián fēn wèi yī nián,xīn sī wǒ kuì xù kūn xián。
可怜一样离群雁,地下惟卿尚独眠。
kě lián yī yàng lí qún yàn,dì xià wéi qīng shàng dú mián。
AI赏析
春去
清
:
邵济儒
春去春来总不知,落花如雨雨如丝。
chūn qù chūn lái zǒng bù zhī,luò huā rú yǔ yǔ rú sī。
一窗淡月孤灯夜,摘遍唐诗摘宋诗。
yī chuāng dàn yuè gū dēng yè,zhāi biàn táng shī zhāi sòng shī。
AI赏析
村东闲步
清
:
邵济儒
沽春闲觅酒人家,策杖林西日欲斜。
gū chūn xián mì jiǔ rén jiā,cè zhàng lín xī rì yù xié。
小小溪桥篱半角,忍冬藤蔓树头花。
xiǎo xiǎo xī qiáo lí bàn jiǎo,rěn dōng téng màn shù tóu huā。
AI赏析
北通州道中
清
:
邵济儒
路出通州道,途中景色真。
lù chū tōng zhōu dào,tú zhōng jǐng sè zhēn。
枯杨空半腹,高塔露全身。
kū yáng kōng bàn fù,gāo tǎ lù quán shēn。
顿老秋前草,时飞雨后尘。
dùn lǎo qiū qián cǎo,shí fēi yǔ hòu chén。
壮游殊未已,憔悴苦吟人。
zhuàng yóu shū wèi yǐ,qiáo cuì kǔ yín rén。
长安犹未到,南北早途分。
zhǎng ān yóu wèi dào,nán běi zǎo tú fēn。
行色仓皇走,车声历落闻。
xíng sè cāng huáng zǒu,chē shēng lì luò wén。
近村多古木,沿路半荒坟。
jìn cūn duō gǔ mù,yán lù bàn huāng fén。
雁字书空未,飘飘意不群。
yàn zì shū kōng wèi,piāo piāo yì bù qún。
荒凉沙漠地,难入画中诗。
huāng liáng shā mò dì,nán rù huà zhōng shī。
野店泥为屋,新茔树作篱。
yě diàn ní wèi wū,xīn yíng shù zuò lí。
天低云作态,山瘦石争奇。
tiān dī yún zuò tài,shān shòu shí zhēng qí。
解闷狂题句,车中得意时。
jiě mèn kuáng tí jù,chē zhōng dé yì shí。
欲揽皇都胜,缁尘渐浣衣。
yù lǎn huáng dōu shèng,zī chén jiàn huàn yī。
途长惟马健,地广觉村稀。
tú zhǎng wéi mǎ jiàn,dì guǎng jué cūn xī。
边境风霜冷,胡天苜蓿肥。
biān jìng fēng shuāng lěng,hú tiān mù xu féi。
四千悲客路,才出已思归。
sì qiān bēi kè lù,cái chū yǐ sī guī。
京城遥望见,暮色渐苍茫。
jīng chéng yáo wàng jiàn,mù sè jiàn cāng máng。
树老风声劲,沙多日色黄。
shù lǎo fēng shēng jìn,shā duō rì sè huáng。
客愁增异地,旅况入诗囊。
kè chóu zēng yì dì,lǚ kuàng rù shī náng。
一样关河景,此乡殊故乡。
yī yàng guān hé jǐng,cǐ xiāng shū gù xiāng。
AI赏析