古诗词

周锡溥

武昌遣兴

周锡溥

长笛吹残鬓有丝,十年疏影汉南枝。zhǎng dí chuī cán bìn yǒu sī,shí nián shū yǐng hàn nán zhī。
酒醒峡口闻猿处,秋老黄州梦鹤时。jiǔ xǐng xiá kǒu wén yuán chù,qiū lǎo huáng zhōu mèng hè shí。
细雨始知江路永,西风不觉客帆迟。xì yǔ shǐ zhī jiāng lù yǒng,xī fēng bù jué kè fān chí。
次山亭畔寒溪近,便拟拈椎问导师。cì shān tíng pàn hán xī jìn,biàn nǐ niān chuí wèn dǎo shī。

望紫霄峰作

周锡溥

仙宫雾雨春冥冥,电影欲掣雷车轰。xiān gōng wù yǔ chūn míng míng,diàn yǐng yù chè léi chē hōng。
真武真人玉蕤缨,空中丹剑铿有声。zhēn wǔ zhēn rén yù ruí yīng,kōng zhōng dān jiàn kēng yǒu shēng。
手绾神图《太乙经》,摄御百怪袪三彭。shǒu wǎn shén tú tài yǐ jīng,shè yù bǎi guài qū sān péng。
空山枸杞夜吠鸣,不但河车之紫英。kōng shān gǒu qǐ yè fèi míng,bù dàn hé chē zhī zǐ yīng。
我来均口眺峥嵘,三十六岩青绕城。wǒ lái jūn kǒu tiào zhēng róng,sān shí liù yán qīng rào chéng。
望不能至心叹惊,少时学道已粗成。wàng bù néng zhì xīn tàn jīng,shǎo shí xué dào yǐ cū chéng。
偶然积梦通广庭,群官召草新宫铭。ǒu rán jī mèng tōng guǎng tíng,qún guān zhào cǎo xīn gōng míng。
绮语未尽千劫更,忽忽一堕随飞星。qǐ yǔ wèi jǐn qiān jié gèng,hū hū yī duò suí fēi xīng。
试将尺宅理榛荆,伐毛一洗凡骨腥。shì jiāng chǐ zhái lǐ zhēn jīng,fá máo yī xǐ fán gǔ xīng。
问神何由息我黥,举酒一酹青山青。wèn shén hé yóu xī wǒ qíng,jǔ jiǔ yī lèi qīng shān qīng。

承天寺西夏断碑歌

周锡溥

艺祖首除藩镇强,虎符合豹中枢藏。yì zǔ shǒu chú fān zhèn qiáng,hǔ fú hé bào zhōng shū cáng。
降王争执仗下梃,逋寇未下河西羌。jiàng wáng zhēng zhí zhàng xià tǐng,bū kòu wèi xià hé xī qiāng。
夏州保忠族内附,继迁假息招叛亡。xià zhōu bǎo zhōng zú nèi fù,jì qiān jiǎ xī zhāo pàn wáng。
地不过汉一大郡,折棰笞之如犬羊。dì bù guò hàn yī dà jùn,zhé chuí chī zhī rú quǎn yáng。
谁遣舆瓢自剖裂,坐使神器成皴?。shuí qiǎn yú piáo zì pōu liè,zuò shǐ shén qì chéng cūn。
独能二百六十载,鼎峙夷夏为雄方。dú néng èr bǎi liù shí zài,dǐng zhì yí xià wèi xióng fāng。
先时嵬理慕华俗,窄衣野战歌慨慷。xiān shí wéi lǐ mù huá sú,zhǎi yī yě zhàn gē kǎi kāng。
文思起草学士院,兀卒署字藩臣章。wén sī qǐ cǎo xué shì yuàn,wù zú shǔ zì fān chén zhāng。
九经既颁科目建,颇革鸱响摹鸾凰。jiǔ jīng jì bān kē mù jiàn,pǒ gé chī xiǎng mó luán huáng。
春秋叛人例不举,左右记注无贤良。chūn qiū pàn rén lì bù jǔ,zuǒ yòu jì zhù wú xián liáng。
至今草木尽顽犷,遮迾但见黄云长。zhì jīn cǎo mù jǐn wán guǎng,zhē liè dàn jiàn huáng yún zhǎng。
承天兰若亦倾圮,有石斑驳螭首僵。chéng tiān lán ruò yì qīng pǐ,yǒu shí bān bó chī shǒu jiāng。
图书灰灭此独在,有似任?登明堂。tú shū huī miè cǐ dú zài,yǒu shì rèn mò dēng míng táng。
惜哉神灵失呵护,剥落不足拓硬黄。xī zāi shén líng shī hē hù,bō luò bù zú tuò yìng huáng。
向来郡志已讹阙,何况经今数十霜。xiàng lái jùn zhì yǐ é quē,hé kuàng jīng jīn shù shí shuāng。
摊书布席就仇校,强测??推偏旁。tān shū bù xí jiù chóu xiào,qiáng cè zhǐ tuī piān páng。
一碑天祐十数字,摄提岁月俱渺茫。yī bēi tiān yòu shí shù zì,shè tí suì yuè jù miǎo máng。
一碑天庆刓者半,撰记略识羊与张。yī bēi tiān qìng wán zhě bàn,zhuàn jì lüè shí yáng yǔ zhāng。
银棺舍利瘗幽閟,令我循诵生感怆。yín guān shě lì yì yōu bì,lìng wǒ xún sòng shēng gǎn chuàng。
百年杀人若糜沸,八功德水谁乞将。bǎi nián shā rén ruò mí fèi,bā gōng dé shuǐ shuí qǐ jiāng。
然犹以此夸种落,称寿母后谀今皇。rán yóu yǐ cǐ kuā zhǒng luò,chēng shòu mǔ hòu yú jīn huáng。
南渡宋亦小朝耳,山河牛角汴入杭。nán dù sòng yì xiǎo cháo ěr,shān hé niú jiǎo biàn rù háng。
独留一碑笑千古,元祐党籍书奸猖。dú liú yī bēi xiào qiān gǔ,yuán yòu dǎng jí shū jiān chāng。
伊川披发有先兆,儒墨异术固秕糠。yī chuān pī fā yǒu xiān zhào,rú mò yì shù gù bǐ kāng。
国家有道四夷守,文字要以扶人网。guó jiā yǒu dào sì yí shǒu,wén zì yào yǐ fú rén wǎng。
如此断趺何足惜,览古一啸西风长。rú cǐ duàn fū hé zú xī,lǎn gǔ yī xiào xī fēng zhǎng。

钱武肃王铁券歌

周锡溥

文皇鉴人如鉴容,凌烟悬照真鸾龙。wén huáng jiàn rén rú jiàn róng,líng yān xuán zhào zhēn luán lóng。
图成二十三将相,爵止实户圭桓躬。tú chéng èr shí sān jiāng xiāng,jué zhǐ shí hù guī huán gōng。
后来渐有铁券赐,制沿开国增侈丰。hòu lái jiàn yǒu tiě quàn cì,zhì yán kāi guó zēng chǐ fēng。
乾元宝应上尊号,其时始奠京西东。qián yuán bǎo yīng shàng zūn hào,qí shí shǐ diàn jīng xī dōng。
汾阳临淮两勋德,手柱天阙天褒崇。fén yáng lín huái liǎng xūn dé,shǒu zhù tiān quē tiān bāo chóng。
朝廷恩幸不可数,雁门河中俱内讧。cháo tíng ēn xìng bù kě shù,yàn mén hé zhōng jù nèi hòng。
反者辄赐赐者灭,一券何止丛百凶。fǎn zhě zhé cì cì zhě miè,yī quàn hé zhǐ cóng bǎi xiōng。
僖昭以后赏尤滥,奴竖胁主如儿童。xī zhāo yǐ hòu shǎng yóu làn,nú shù xié zhǔ rú ér tóng。
饼师阶宠藉阿父,行瑜怙乱夷其宗。bǐng shī jiē chǒng jí ā fù,xíng yú hù luàn yí qí zōng。
朱梁事往愤填臆,先时带砺河山重。zhū liáng shì wǎng fèn tián yì,xiān shí dài lì hé shān zhòng。
篡臣百死岂足赎,贻臭矿镤灾鍮铜。cuàn chén bǎi sǐ qǐ zú shú,yí chòu kuàng pú zāi tōu tóng。
吴越故家有钱氏,簪履百代余祖风。wú yuè gù jiā yǒu qián shì,zān lǚ bǎi dài yú zǔ fēng。
图示乾宁旧时物,金版玉册光烛空。tú shì qián níng jiù shí wù,jīn bǎn yù cè guāng zhú kōng。
想见当年提一旅,球马玉带真英雄。xiǎng jiàn dāng nián tí yī lǚ,qiú mǎ yù dài zhēn yīng xióng。
卯金折脰妖鸟殪,潮回罗刹如奔蜂。mǎo jīn zhé dòu yāo niǎo yì,cháo huí luó shā rú bēn fēng。
惜哉生值唐末造,扫欃落彗无强弓。xī zāi shēng zhí táng mò zào,sǎo chán luò huì wú qiáng gōng。
橐韬偃息待真主,天运有属人谋穷。tuó tāo yǎn xī dài zhēn zhǔ,tiān yùn yǒu shǔ rén móu qióng。
古来亏盈著深诫,煌煌谢表存谦冲。gǔ lái kuī yíng zhù shēn jiè,huáng huáng xiè biǎo cún qiān chōng。
日慎一日教孙子,敢恃八议挠至公。rì shèn yī rì jiào sūn zi,gǎn shì bā yì náo zhì gōng。
不然唐陵宋宫阙,门牡冶锈飞无踪。bù rán táng líng sòng gōng quē,mén mǔ yě xiù fēi wú zōng。
千秋彝器此传在,发泄岂不关鸿蒙。qiān qiū yí qì cǐ chuán zài,fā xiè qǐ bù guān hóng méng。
海门绿净山乳碧,尚忆保障先臣功。hǎi mén lǜ jìng shān rǔ bì,shàng yì bǎo zhàng xiān chén gōng。
勤思忠孝慎守宝,家乘美溢古鼎钟。qín sī zhōng xiào shèn shǒu bǎo,jiā chéng měi yì gǔ dǐng zhōng。
嗟我岂无屈铁笔,抖擞老力愁孱慵。jiē wǒ qǐ wú qū tiě bǐ,dǒu sǒu lǎo lì chóu càn yōng。
绨缃展玩再三叹,镌镵金石难为工。tí xiāng zhǎn wán zài sān tàn,juān chán jīn shí nán wèi gōng。