古诗词

邵大业

童二树画梅歌

邵大业

先生画梅如画龙,头角鳞爪森玲珑。xiān shēng huà méi rú huà lóng,tóu jiǎo lín zhǎo sēn líng lóng。
千枝万枝一气下,奔走雷电驱长风。qiān zhī wàn zhī yī qì xià,bēn zǒu léi diàn qū zhǎng fēng。
先画大干如截铁,细柯旋出摇青铜。xiān huà dà gàn rú jié tiě,xì kē xuán chū yáo qīng tóng。
冻皴堆作盘错势,拳曲臃肿骄苍松。dòng cūn duī zuò pán cuò shì,quán qū yōng zhǒng jiāo cāng sōng。
攘臂奋腕绕席走,笔欲落纸神飞空。rǎng bì fèn wàn rào xí zǒu,bǐ yù luò zhǐ shén fēi kōng。
须臾云气满四角,淋漓乱点寒花丛。xū yú yún qì mǎn sì jiǎo,lín lí luàn diǎn hán huā cóng。
澹者欲傍竹篱径,艳者忽近珠帘栊。dàn zhě yù bàng zhú lí jìng,yàn zhě hū jìn zhū lián lóng。
繁英粲粲俨列屋,孤蕊脉脉嗟离宫。fán yīng càn càn yǎn liè wū,gū ruǐ mài mài jiē lí gōng。
就中五出未全出,将开不开春冲融。jiù zhōng wǔ chū wèi quán chū,jiāng kāi bù kāi chūn chōng róng。
踔厉奋发初挂敌,卒收险怪归中庸。chuō lì fèn fā chū guà dí,zú shōu xiǎn guài guī zhōng yōng。
一时观者齐叫绝,彭门刺史心则忡。yī shí guān zhě qí jiào jué,péng mén cì shǐ xīn zé chōng。
忆昔曾作吴下守,讨春直到东圌东。yì xī céng zuò wú xià shǒu,tǎo chūn zhí dào dōng chuán dōng。
元墓石壁十里许,疏罗密织交纤浓。yuán mù shí bì shí lǐ xǔ,shū luó mì zhī jiāo xiān nóng。
瞥眼一别十六载,索笑但有清梦通。piē yǎn yī bié shí liù zài,suǒ xiào dàn yǒu qīng mèng tōng。
间亭更忆林处士,俗骨欲换知无从。jiān tíng gèng yì lín chù shì,sú gǔ yù huàn zhī wú cóng。
晴窗喜见大泼墨,置身如在孤山峰。qíng chuāng xǐ jiàn dà pō mò,zhì shēn rú zài gū shān fēng。
始知先生有真宰,澹香清影常在胸。shǐ zhī xiān shēng yǒu zhēn zǎi,dàn xiāng qīng yǐng cháng zài xiōng。
画梅画骨兼画气,破万卷入青蒙茸。huà méi huà gǔ jiān huà qì,pò wàn juǎn rù qīng méng rōng。
张之高堂日坐卧,纵有庚尘乌能攻。zhāng zhī gāo táng rì zuò wò,zòng yǒu gēng chén wū néng gōng。
只恐破壁欲飞去,模糊雪海香蒙蒙。zhǐ kǒng pò bì yù fēi qù,mó hú xuě hǎi xiāng méng méng。

碎石篇示儿子自悦

邵大业

我行东山下,碎石盈交衢。wǒ xíng dōng shān xià,suì shí yíng jiāo qú。
牛羊互践履,杂沓埋沮洳。niú yáng hù jiàn lǚ,zá dá mái jǔ rù。
鞠躬暗物色,小大罗之裾。jū gōng àn wù sè,xiǎo dà luó zhī jū。
归来细磨刮,乍觉光气殊。guī lái xì mó guā,zhà jué guāng qì shū。
汲水畜盆盎,融融照四隅。jí shuǐ chù pén àng,róng róng zhào sì yú。
畴意尘垢里,一一拟璠玙。chóu yì chén gòu lǐ,yī yī nǐ fán yú。
锐者若耸翠,髡者如含珠。ruì zhě ruò sǒng cuì,kūn zhě rú hán zhū。
凸者兀而立,凹者俯以趋。tū zhě wù ér lì,āo zhě fǔ yǐ qū。
有如洲之畔,采采联名姝。yǒu rú zhōu zhī pàn,cǎi cǎi lián míng shū。
有如海之岛,翩翩扬仙襦。yǒu rú hǎi zhī dǎo,piān piān yáng xiān rú。
或红于玛瑙,或白于?璖。huò hóng yú mǎ nǎo,huò bái yú chē qú。
碧若出新柳,春草谢不如。bì ruò chū xīn liǔ,chūn cǎo xiè bù rú。
青若抽嫩竹,雨过空天余。qīng ruò chōu nèn zhú,yǔ guò kōng tiān yú。
五色纷炫耀,一脉延清虚。wǔ sè fēn xuàn yào,yī mài yán qīng xū。
不下米颠拜,足光刺史舆。bù xià mǐ diān bài,zú guāng cì shǐ yú。
物苟抱真宰,宁患长沦胥。wù gǒu bào zhēn zǎi,níng huàn zhǎng lún xū。
显晦有时令,遇合终不诬。xiǎn huì yǒu shí lìng,yù hé zhōng bù wū。
卞和三献璞,季子十上书。biàn hé sān xiàn pú,jì zi shí shàng shū。
一旦蒙拂拭,光采凌通都。yī dàn méng fú shì,guāng cǎi líng tōng dōu。
寄言伏处者,慎勿伤岁徂。jì yán fú chù zhě,shèn wù shāng suì cú。