古诗词

周蕃

新柳

周蕃

张绪丰神绝可怜,六朝金粉散寒烟。zhāng xù fēng shén jué kě lián,liù cháo jīn fěn sàn hán yān。
江南无限青青柳,惟有东风似往年。jiāng nán wú xiàn qīng qīng liǔ,wéi yǒu dōng fēng shì wǎng nián。

东湖行

周蕃

洞庭始波木叶零,岳阳正对君山青。dòng tíng shǐ bō mù yè líng,yuè yáng zhèng duì jūn shān qīng。
叠浪浮天天欲湿,长风不唤痴龙醒。dié làng fú tiān tiān yù shī,zhǎng fēng bù huàn chī lóng xǐng。
侬家青草湖边住,呼吸湖光阅朝暮。nóng jiā qīng cǎo hú biān zhù,hū xī hú guāng yuè cháo mù。
由来少小狎波涛,烟艇空蒙自来去。yóu lái shǎo xiǎo xiá bō tāo,yān tǐng kōng méng zì lái qù。
夫婿轻狂耐远游,无边风月替人愁。fū xù qīng kuáng nài yuǎn yóu,wú biān fēng yuè tì rén chóu。
空江梦落鱼龙夜,故国心伤鸿雁秋。kōng jiāng mèng luò yú lóng yè,gù guó xīn shāng hóng yàn qiū。
春流三月涨桃花,送君双桨去天涯。chūn liú sān yuè zhǎng táo huā,sòng jūn shuāng jiǎng qù tiān yá。
菰芦一夜北风起,那得狂夫忽忆家。gū lú yī yè běi fēng qǐ,nà dé kuáng fū hū yì jiā。
秋来春去无消息,依旧明湖蘸晴碧。qiū lái chūn qù wú xiāo xī,yī jiù míng hú zhàn qíng bì。
君迹真浮水上萍,侬心化为山头石。jūn jì zhēn fú shuǐ shàng píng,nóng xīn huà wèi shān tóu shí。
浮萍化石不相当,黄姑织女遥相望。fú píng huà shí bù xiāng dāng,huáng gū zhī nǚ yáo xiāng wàng。
生来不识关山路,侬意远随江水长。shēng lái bù shí guān shān lù,nóng yì yuǎn suí jiāng shuǐ zhǎng。
飘泊生涯何足惜,叶叶轻帆送行客。piāo pō shēng yá hé zú xī,yè yè qīng fān sòng xíng kè。
未乘单舸逐鸱夷,忍抱琵琶诉幽魄。wèi chéng dān gě zhú chī yí,rěn bào pí pá sù yōu pò。
片席遥转磊石山,湘灵仿佛开烟鬟。piàn xí yáo zhuǎn lěi shí shān,xiāng líng fǎng fú kāi yān huán。
重瞳翠华委寂寞,至今泪血犹斑斑。zhòng tóng cuì huá wěi jì mò,zhì jīn lèi xuè yóu bān bān。
缥缈湖云馀古绿,丛筱千年青一束。piāo miǎo hú yún yú gǔ lǜ,cóng xiǎo qiān nián qīng yī shù。
侬今有泪不轻弹,恐染江头万竿竹。nóng jīn yǒu lèi bù qīng dàn,kǒng rǎn jiāng tóu wàn gān zhú。
一霎天风忽怒号,潜蛟水兕纷腾逃。yī shà tiān fēng hū nù hào,qián jiāo shuǐ sì fēn téng táo。
鲛人弄珠天为泣,长鱼跋浪山齐摇。jiāo rén nòng zhū tiān wèi qì,zhǎng yú bá làng shān qí yáo。
况复颠狂吹急雨,白波如山未可渡。kuàng fù diān kuáng chuī jí yǔ,bái bō rú shān wèi kě dù。
生憎浦口恶石尤,不阻征人去时路。shēng zēng pǔ kǒu è shí yóu,bù zǔ zhēng rén qù shí lù。
君意不如湖水湛,君情不如湖水深。jūn yì bù rú hú shuǐ zhàn,jūn qíng bù rú hú shuǐ shēn。
湖心深浅有时见,君心深浅愁人心。hú xīn shēn qiǎn yǒu shí jiàn,jūn xīn shēn qiǎn chóu rén xīn。