古诗词

宗韶

早行

宗韶

曙色来天外,征衫怯晓风。shǔ sè lái tiān wài,zhēng shān qiè xiǎo fēng。
马行残月下,人在乱山中。mǎ xíng cán yuè xià,rén zài luàn shān zhōng。
石侧蚕丛险,烟开鸟道通。shí cè cán cóng xiǎn,yān kāi niǎo dào tōng。
思乡心更切,前路尚飘蓬。sī xiāng xīn gèng qiè,qián lù shàng piāo péng。

怀李骁骑伊犁

宗韶

故人天末去,秋至未言归。gù rén tiān mò qù,qiū zhì wèi yán guī。
不见锦笺到,又看黄叶飞。bù jiàn jǐn jiān dào,yòu kàn huáng yè fēi。
寒风侵板屋,明月满征衣。hán fēng qīn bǎn wū,míng yuè mǎn zhēng yī。
为问从戎客,何时始合围。wèi wèn cóng róng kè,hé shí shǐ hé wéi。

梓潼道上

宗韶

山色依天尽,开眸意豁然。shān sè yī tiān jǐn,kāi móu yì huō rán。
风高云薄命,道古树延年。fēng gāo yún báo mìng,dào gǔ shù yán nián。
冬水碧无底,夕阳红可怜。dōng shuǐ bì wú dǐ,xī yáng hóng kě lián。
回头谢奇险,一为驻吟鞭。huí tóu xiè qí xiǎn,yī wèi zhù yín biān。

病中作

宗韶

孤负黄花九月天,病多渐与酒无缘。gū fù huáng huā jiǔ yuè tiān,bìng duō jiàn yǔ jiǔ wú yuán。
妻贫犹问饔飧来,仆猾偏侵药饵钱。qī pín yóu wèn yōng sūn lái,pū huá piān qīn yào ěr qián。
愁极妄思千日醉,夜长静对一镫眠。chóu jí wàng sī qiān rì zuì,yè zhǎng jìng duì yī dèng mián。
登临妒杀西山客,碧嶂丹枫锦样鲜。dēng lín dù shā xī shān kè,bì zhàng dān fēng jǐn yàng xiān。

废宅行

宗韶

瞻云坊北大市南,其间道路我所谙。zhān yún fāng běi dà shì nán,qí jiān dào lù wǒ suǒ ān。
路傍废宅怆心目,试问故老犹能谈。lù bàng fèi zhái chuàng xīn mù,shì wèn gù lǎo yóu néng tán。
老人今年八十余,自言犹记创造初。lǎo rén jīn nián bā shí yú,zì yán yóu jì chuàng zào chū。
达官归来富囊橐,锄茅平地营新居。dá guān guī lái fù náng tuó,chú máo píng dì yíng xīn jū。
移山种树穷人力,千夫昼夜无休息。yí shān zhǒng shù qióng rén lì,qiān fū zhòu yè wú xiū xī。
沈檀为户楠作梁,金碧楼台华丽极。shěn tán wèi hù nán zuò liáng,jīn bì lóu tái huá lì jí。
重楼十楹藏美人,美人分占名园春。zhòng lóu shí yíng cáng měi rén,měi rén fēn zhàn míng yuán chūn。
笙歌昼酣乱细语,罗绮夜舞生香尘。shēng gē zhòu hān luàn xì yǔ,luó qǐ yè wǔ shēng xiāng chén。
春来秋去光阴速,过眼豪华如转毂。chūn lái qiū qù guāng yīn sù,guò yǎn háo huá rú zhuǎn gǔ。
歌声未已哭声哀,隙地犹余未完屋。gē shēng wèi yǐ kū shēng āi,xì dì yóu yú wèi wán wū。
比来居者复三迁,草满平池卧白莲。bǐ lái jū zhě fù sān qiān,cǎo mǎn píng chí wò bái lián。
旧日夕阳穿绣户,经年积雨塌花塼。jiù rì xī yáng chuān xiù hù,jīng nián jī yǔ tā huā zhuān。
贫者难居富者弃,修葺不成拆毁易。pín zhě nán jū fù zhě qì,xiū qì bù chéng chāi huǐ yì。
美人不见画楼平,兴衰见惯浑闲事。měi rén bù jiàn huà lóu píng,xīng shuāi jiàn guàn hún xián shì。
桑田沧海有变更,世间万事浮云轻。sāng tián cāng hǎi yǒu biàn gèng,shì jiān wàn shì fú yún qīng。
达官墓道荒草满,不复宰树遮天青。dá guān mù dào huāng cǎo mǎn,bù fù zǎi shù zhē tiān qīng。
君不见昨日牛车载大木,又向谁家筑华屋。jūn bù jiàn zuó rì niú chē zài dà mù,yòu xiàng shuí jiā zhù huá wū。