古诗词

宗稷辰

永历六年永州卫屯丁保状歌

宗稷辰

西南残局支龙虎,天香吹坠安隆所。xī nán cán jú zhī lóng hǔ,tiān xiāng chuī zhuì ān lóng suǒ。
时在民餐竹实年,征徭难缓屯田户。shí zài mín cān zhú shí nián,zhēng yáo nán huǎn tún tián hù。
剩牍飘零纪僣朝,潇江乌合尚喧嚣。shèng dú piāo líng jì tiě cháo,xiāo jiāng wū hé shàng xuān xiāo。
晋王空慕沙陀节,一入滇池焰尽消。jìn wáng kōng mù shā tuó jié,yī rù diān chí yàn jǐn xiāo。

题金冬心徵君临东汉华山庙碑为武筠庄所藏黄小松旧藏本

宗稷辰

金天豁西爽,浩浩郁空翠。jīn tiān huō xī shuǎng,hào hào yù kōng cuì。
文肖清明姿,实?炎汉世。wén xiào qīng míng zī,shí jīn yán hàn shì。
郭香察蔡书,延熹八年事。guō xiāng chá cài shū,yán xī bā nián shì。
是名华岳碑,海内本存二。shì míng huá yuè bēi,hǎi nèi běn cún èr。
全者宋漫堂,者王无异。quán zhě sòng màn táng,zhě wáng wú yì。
冬心为合模,神物乃一致。dōng xīn wèi hé mó,shén wù nǎi yī zhì。
未徵玉虹刻,欣见稽留字。wèi zhēng yù hóng kè,xīn jiàn jī liú zì。
想其运笔飞,挥洒出灵气。xiǎng qí yùn bǐ fēi,huī sǎ chū líng qì。
突如蛟龙跃,赫名风雨至。tū rú jiāo lóng yuè,hè míng fēng yǔ zhì。
离披袅藤萝,横扫逞锋势。lí pī niǎo téng luó,héng sǎo chěng fēng shì。
黑疑偃松状,自得垩帚意。hēi yí yǎn sōng zhuàng,zì dé è zhǒu yì。
近楷并近草,更忘作分隶。jìn kǎi bìng jìn cǎo,gèng wàng zuò fēn lì。
双钩既远胜,重镌翻不逮。shuāng gōu jì yuǎn shèng,zhòng juān fān bù dǎi。
半璧落秋盦,残芬剩巾笥。bàn bì luò qiū ān,cán fēn shèng jīn sì。
谁谓金司农,乃逢李都尉。shuí wèi jīn sī nóng,nǎi féng lǐ dōu wèi。
帖同传砚重,珍比藏经遗。tiē tóng chuán yàn zhòng,zhēn bǐ cáng jīng yí。
到眼足称福,餍心乍知昧。dào yǎn zú chēng fú,yàn xīn zhà zhī mèi。
书此豹斑余,聊以当题识。shū cǐ bào bān yú,liáo yǐ dāng tí shí。
2212