古诗词

季兰韵

如梦令·雨夜怀珧书妹

季兰韵

深户绣帘风动。shēn hù xiù lián fēng dòng。
细雨黄昏愁重。xì yǔ huáng hūn chóu zhòng。
忆得送行时,一把泪珠相送。yì dé sòng xíng shí,yī bǎ lèi zhū xiāng sòng。
如梦。rú mèng。
如梦。rú mèng。
只有自家心懂。zhǐ yǒu zì jiā xīn dǒng。

长相思·寄珧书

季兰韵

赠鲛绡。zèng jiāo xiāo。
答鲛绡。dá jiāo xiāo。
两地相思怎样消。liǎng dì xiāng sī zěn yàng xiāo。
将心托寸毫。jiāng xīn tuō cùn háo。
路迢迢。lù tiáo tiáo。
梦迢迢。mèng tiáo tiáo。
一片魂随早晚潮。yī piàn hún suí zǎo wǎn cháo。
知君招不招。zhī jūn zhāo bù zhāo。

清平乐·春日遣怀

季兰韵

春愁难遣。chūn chóu nán qiǎn。
摇扬东风软。yáo yáng dōng fēng ruǎn。
午梦醒来帘不卷。wǔ mèng xǐng lái lián bù juǎn。
底事新添慵懒。dǐ shì xīn tiān yōng lǎn。
难消脉脉闲情。nán xiāo mài mài xián qíng。
昼长弄笔窗楹。zhòu zhǎng nòng bǐ chuāng yíng。
却被雪衣娘子,花前细听吟声。què bèi xuě yī niáng zi,huā qián xì tīng yín shēng。

一剪梅·暮春

季兰韵

九十春光欲尽天。jiǔ shí chūn guāng yù jǐn tiān。
愁绪今年。chóu xù jīn nián。
更胜前年。gèng shèng qián nián。
依人新燕惹人怜。yī rén xīn yàn rě rén lián。
学语缠绵。xué yǔ chán mián。
学舞翩跹。xué wǔ piān xiān。
遣闷还临镜槛边。qiǎn mèn hái lín jìng kǎn biān。
几幅诗笺。jǐ fú shī jiān。
一炷炉烟。yī zhù lú yān。
无聊终觉口难传。wú liáo zhōng jué kǒu nán chuán。
风已萧然。fēng yǐ xiāo rán。
雨又凄然。yǔ yòu qī rán。

点绛唇·鸡冠花

季兰韵

一种奇花,素秋浓染胭脂色。yī zhǒng qí huā,sù qiū nóng rǎn yān zhī sè。
岸然高帻。àn rán gāo zé。
细丽纹如织。xì lì wén rú zhī。
五德兼全,笑尔名空得。wǔ dé jiān quán,xiào ěr míng kōng dé。
东方白。dōng fāng bái。
不闻声息。bù wén shēng xī。
悄向霜风立。qiāo xiàng shuāng fēng lì。

清平乐·春分日感怀

季兰韵

伤心难说。shāng xīn nán shuō。
往事都鸿雪。wǎng shì dōu hóng xuě。
痛忆前年生死别。tòng yì qián nián shēng sǐ bié。
正是落花时节。zhèng shì luò huā shí jié。
当时笑语花晨。dāng shí xiào yǔ huā chén。
而今寂历黄昏。ér jīn jì lì huáng hūn。
泣到眼枯血尽,寻它一缕精魂。qì dào yǎn kū xuè jǐn,xún tā yī lǚ jīng hún。

蝶恋花·暮春花下

季兰韵

才说春来春便去。cái shuō chūn lái chūn biàn qù。
百转思量,无计留春住。bǎi zhuǎn sī liàng,wú jì liú chūn zhù。
泪眼问春春不语。lèi yǎn wèn chūn chūn bù yǔ。
匆匆究欲归何处。cōng cōng jiū yù guī hé chù。
花谢花开能几许。huā xiè huā kāi néng jǐ xǔ。
过了清明,渐渐飞红雨。guò le qīng míng,jiàn jiàn fēi hóng yǔ。
花却笑人心不悟。huā què xiào rén xīn bù wù。
青春毕竟谁能驻。qīng chūn bì jìng shuí néng zhù。

捣练子·闻钟

季兰韵

良夜静,碧天空。liáng yè jìng,bì tiān kōng。
悄地花阴下绣栊。qiāo dì huā yīn xià xiù lóng。
一念不生尘意绝,数声敲彻月明中。yī niàn bù shēng chén yì jué,shù shēng qiāo chè yuè míng zhōng。

点绛唇·瓶菊

季兰韵

折得霜葩,胆瓶插处寒香袭。zhé dé shuāng pā,dǎn píng chā chù hán xiāng xí。
卷帘风入。juǎn lián fēng rù。
秋在枝头惜。qiū zài zhī tóu xī。
几净窗明,点燃真幽绝。jǐ jìng chuāng míng,diǎn rán zhēn yōu jué。
重阳节。zhòng yáng jié。
记曾相觅。jì céng xiāng mì。
犹自无消息。yóu zì wú xiāo xī。

清平乐·偶成

季兰韵

朝来鹊噪。cháo lái què zào。
噪得侬烦恼。zào dé nóng fán nǎo。
且把离情吟草草,一幅花笺残稿。qiě bǎ lí qíng yín cǎo cǎo,yī fú huā jiān cán gǎo。
无聊独倚阑干。wú liáo dú yǐ lán gàn。
思思想想心酸。sī sī xiǎng xiǎng xīn suān。
尝尽世间愁味,几时泪眼才干。cháng jǐn shì jiān chóu wèi,jǐ shí lèi yǎn cái gàn。

采桑子·梦妹

季兰韵

朦胧见妹归欢聚,并坐房栊。méng lóng jiàn mèi guī huān jù,bìng zuò fáng lóng。
细话离悰。xì huà lí cóng。
握手依依旧日同。wò shǒu yī yī jiù rì tóng。
鸡声惊醒天将晓,才喜相逢。jī shēng jīng xǐng tiān jiāng xiǎo,cái xǐ xiāng féng。
怎便抛侬。zěn biàn pāo nóng。
赢得鲛绡泪点浓。yíng dé jiāo xiāo lèi diǎn nóng。

声声慢·春宵独坐,风雨凄然,珧书适因小极,过从话雨未能也,用漱玉调谱此以写幽怀。

季兰韵

萧萧瑟瑟。xiāo xiāo sè sè。
做弄春寒,相思寄与脆笛。zuò nòng chūn hán,xiāng sī jì yǔ cuì dí。
写韵红楼,天样一般遥隔。xiě yùn hóng lóu,tiān yàng yī bān yáo gé。
前宵记曾聚首,转添侬、者番伤别。qián xiāo jì céng jù shǒu,zhuǎn tiān nóng zhě fān shāng bié。
便算是,再相逢,怎抵断肠时节。biàn suàn shì,zài xiāng féng,zěn dǐ duàn cháng shí jié。
此际离愁如织。cǐ jì lí chóu rú zhī。
灯焰小,惺忪欲眠难得。dēng yàn xiǎo,xīng sōng yù mián nán dé。
病耗传来,试问有谁怜惜。bìng hào chuán lái,shì wèn yǒu shuí lián xī。
东风又吹冷雨,打窗纱、助我惨咽。dōng fēng yòu chuī lěng yǔ,dǎ chuāng shā zhù wǒ cǎn yàn。
此况味,两地里、青鬓易白。cǐ kuàng wèi,liǎng dì lǐ qīng bìn yì bái。

东风第一枝·宿雨初晴,春光欲尽,用渼溪调联句

季兰韵

碧酿新寒,香牵旧恨,春痕黯淡如许。bì niàng xīn hán,xiāng qiān jiù hèn,chūn hén àn dàn rú xǔ。
怨情密化游丝,杜鹃替人寄语。yuàn qíng mì huà yóu sī,dù juān tì rén jì yǔ。
残红飞尽,但悄忆、东风前度。cán hóng fēi jǐn,dàn qiāo yì dōng fēng qián dù。
把泪珠、抛沁香泥,梦里翠阴如雨。bǎ lèi zhū pāo qìn xiāng ní,mèng lǐ cuì yīn rú yǔ。
烟影瘦、半天弄絮,空自向、画檐暗诉。yān yǐng shòu bàn tiān nòng xù,kōng zì xiàng huà yán àn sù。
嫩晴阁住斜阳,倚栏自吟怨句。nèn qíng gé zhù xié yáng,yǐ lán zì yín yuàn jù。
淡云摇瞑,又细绘、销魂庭宇。dàn yún yáo míng,yòu xì huì xiāo hún tíng yǔ。
甚乱愁、随了春来,不解也随春去。shén luàn chóu suí le chūn lái,bù jiě yě suí chūn qù。

唐多令·连朝苦雨,情绪无聊,砺之偶填此调,词旨凄婉,倚声和之,即次原韵。

季兰韵

细雨幂寒烟。xì yǔ mì hán yān。
怀人昼似年。huái rén zhòu shì nián。
倦抛书、且自闲眠。juàn pāo shū qiě zì xián mián。
已自工愁愁未了,又遇此、作愁天。yǐ zì gōng chóu chóu wèi le,yòu yù cǐ zuò chóu tiān。
剩冷恋吴绵。shèng lěng liàn wú mián。
孤红瘦可怜。gū hóng shòu kě lián。
泪珠浓、弹碎云笺。lèi zhū nóng dàn suì yún jiān。
玉笛一声春去也,春恨在、两眉边。yù dí yī shēng chūn qù yě,chūn hèn zài liǎng méi biān。

貂裘换酒

季兰韵

残绣鸳鸯谱。cán xiù yuān yāng pǔ。
未模糊、针痕线迹,助侬凄楚。wèi mó hú zhēn hén xiàn jì,zhù nóng qī chǔ。
记得当年红窗暇,悄听画眉人语。jì dé dāng nián hóng chuāng xiá,qiāo tīng huà méi rén yǔ。
将一幅、吴绫裁取。jiāng yī fú wú líng cái qǔ。
谁料罡风摧比翼,忍愁丝怨缕都抛置。shuí liào gāng fēng cuī bǐ yì,rěn chóu sī yuàn lǚ dōu pāo zhì。
未了事,向伊诉。wèi le shì,xiàng yī sù。
茫茫碧海骖鸾去。máng máng bì hǎi cān luán qù。
问天孙、织残云锦,甚时重补。wèn tiān sūn zhī cán yún jǐn,shén shí zhòng bǔ。
依旧空箱深深锁,添了啼痕几许。yī jiù kōng xiāng shēn shēn suǒ,tiān le tí hén jǐ xǔ。
但消受、连番愁绪。dàn xiāo shòu lián fān chóu xù。
夜雨孤灯重展处,寄相思、谱作销魂句。yè yǔ gū dēng zhòng zhǎn chù,jì xiāng sī pǔ zuò xiāo hún jù。
人去也,恨千古。rén qù yě,hèn qiān gǔ。

高阳台·见杨花感悼仙客

季兰韵

旧梦隋堤,新愁谢砌,和烟细扑帘旌。jiù mèng suí dī,xīn chóu xiè qì,hé yān xì pū lián jīng。
已苦春归,被伊碎尽春心。yǐ kǔ chūn guī,bèi yī suì jǐn chūn xīn。
吟魂凄共游丝渺,趁东风、自去追寻。yín hún qī gòng yóu sī miǎo,chèn dōng fēng zì qù zhuī xún。
认分明。rèn fēn míng。
点点香毬,并做啼痕。diǎn diǎn xiāng qiú,bìng zuò tí hén。
飘零也似残红样,任无人怜惜,自管离情。piāo líng yě shì cán hóng yàng,rèn wú rén lián xī,zì guǎn lí qíng。
散入池塘,倩谁扶起轻盈。sàn rù chí táng,qiàn shuí fú qǐ qīng yíng。
化萍纵使还能聚,奈相逢、已是来生。huà píng zòng shǐ hái néng jù,nài xiāng féng yǐ shì lái shēng。
更凄清。gèng qī qīng。
待得重圆,记否前因。dài dé zhòng yuán,jì fǒu qián yīn。

壶中天子潇太史复以叔美钱君所画“隐湖偕隐图”嘱题。

季兰韵

尚湖千顷,镜奁光、荡得吟情如许。shàng hú qiān qǐng,jìng lián guāng dàng dé yín qíng rú xǔ。
别有古梅花世界,一笑春无寻处。bié yǒu gǔ méi huā shì jiè,yī xiào chūn wú xún chù。
鹭老吹凉,鱼眠选梦,一叶飘然去。lù lǎo chuī liáng,yú mián xuǎn mèng,yī yè piāo rán qù。
玉台双影,暗香飞上眉宇。yù tái shuāng yǐng,àn xiāng fēi shàng méi yǔ。
还记仙署当年,珊珊佩振,妙奏凌云赋。hái jì xiān shǔ dāng nián,shān shān pèi zhèn,miào zòu líng yún fù。
抛却软红尘十丈,料理天随渔具。pāo què ruǎn hóng chén shí zhàng,liào lǐ tiān suí yú jù。
写韵楼台,沤波亭馆,一样同圆聚。xiě yùn lóu tái,ōu bō tíng guǎn,yī yàng tóng yuán jù。
菱歌四面,紫箫还按新谱。líng gē sì miàn,zǐ xiāo hái àn xīn pǔ。

醉花阴·送春日大雪竟日,惜春光之已尽,惊岁月之如流,对景怀人,漫填小令以寄珧书。

季兰韵

苦雨声中春已去。kǔ yǔ shēng zhōng chūn yǐ qù。
春去无寻处。chūn qù wú xún chù。
雨惯阻人归,问雨如何难阻、春归路。yǔ guàn zǔ rén guī,wèn yǔ rú hé nán zǔ chūn guī lù。
惜别惜春愁莫诉。xī bié xī chūn chóu mò sù。
并作新词句。bìng zuò xīn cí jù。
不识到明年,相送春时可是、人如故。bù shí dào míng nián,xiāng sòng chūn shí kě shì rén rú gù。

醉花阴

季兰韵

拥髻闲听终日雨。yōng jì xián tīng zhōng rì yǔ。
添得愁如许。tiān dé chóu rú xǔ。
泪眼已流乾,不信天心更比、侬心苦。lèi yǎn yǐ liú qián,bù xìn tiān xīn gèng bǐ nóng xīn kǔ。
遥想画楼人独处。yáo xiǎng huà lóu rén dú chù。
此际生离绪。cǐ jì shēng lí xù。
慰语莫悲酸,须有相逢时节、情偿补。wèi yǔ mò bēi suān,xū yǒu xiāng féng shí jié qíng cháng bǔ。

菩萨蛮

季兰韵

妒花风雨来何速。dù huā fēng yǔ lái hé sù。
空庭一夜埋香玉。kōng tíng yī yè mái xiāng yù。
惜玉与怜香。xī yù yǔ lián xiāng。
愁人欲断肠。chóu rén yù duàn cháng。
断肠非独我。duàn cháng fēi dú wǒ。
镇日含愁坐。zhèn rì hán chóu zuò。
知尔在高楼。zhī ěr zài gāo lóu。
如侬一样愁。rú nóng yī yàng chóu。