古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
宗渭
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
横塘夜泊
清
:
宗渭
偶为看山出,孤舟向晚停。
ǒu wèi kàn shān chū,gū zhōu xiàng wǎn tíng。
野梅含水白,渔火逗烟青。
yě méi hán shuǐ bái,yú huǒ dòu yān qīng。
寒屿融残雪,春潭浴乱星。
hán yǔ róng cán xuě,chūn tán yù luàn xīng。
何人吹铁笛,清响破空冥。
hé rén chuī tiě dí,qīng xiǎng pò kōng míng。
AI赏析
重过海印庵
清
:
宗渭
三年重向虎溪游,石路依然碧水流。
sān nián zhòng xiàng hǔ xī yóu,shí lù yī rán bì shuǐ liú。
鸟背斜阳微带雨,寺门衰柳渐迎秋。
niǎo bèi xié yáng wēi dài yǔ,sì mén shuāi liǔ jiàn yíng qiū。
弟兄谊重难为别,师友情深竟莫酬。
dì xiōng yì zhòng nán wèi bié,shī yǒu qíng shēn jìng mò chóu。
叹息此身闲未得,天涯明日又孤舟。
tàn xī cǐ shēn xián wèi dé,tiān yá míng rì yòu gū zhōu。
AI赏析
次韵酬九来
清
:
宗渭
风急树萧萧,思君梦易销。
fēng jí shù xiāo xiāo,sī jūn mèng yì xiāo。
鸟啼黄叶时,僧语夕阳桥。
niǎo tí huáng yè shí,sēng yǔ xī yáng qiáo。
得句霜钟度,安禅佛火烧。
dé jù shuāng zhōng dù,ān chán fú huǒ shāo。
十年诗律苦,珍重贮山瓢。
shí nián shī lǜ kǔ,zhēn zhòng zhù shān piáo。
AI赏析