古诗词

易宏

登黄鹤楼

易宏

《梅花》声散笛悠悠,笛歇花残独上楼。méi huā shēng sàn dí yōu yōu,dí xiē huā cán dú shàng lóu。
天远树连云梦晓,月明人隔洞庭秋。tiān yuǎn shù lián yún mèng xiǎo,yuè míng rén gé dòng tíng qiū。
千年事业英雄泪,万里烟波旅客愁。qiān nián shì yè yīng xióng lèi,wàn lǐ yān bō lǚ kè chóu。
我识蓬莱今有路,好随黄鹤御风游。wǒ shí péng lái jīn yǒu lù,hǎo suí huáng hè yù fēng yóu。

登潇湘烟雨楼

易宏

潇湘合浦在零陵,千里奔流注洞庭。xiāo xiāng hé pǔ zài líng líng,qiān lǐ bēn liú zhù dòng tíng。
三户人烟迷野黑,九疑山色渡江青。sān hù rén yān mí yě hēi,jiǔ yí shān sè dù jiāng qīng。
云行岭上空朝暮,瑟鼓波中自窅冥。yún xíng lǐng shàng kōng cháo mù,sè gǔ bō zhōng zì yǎo míng。
故国愁心遥有寄,好随明月照柴扃。gù guó chóu xīn yáo yǒu jì,hǎo suí míng yuè zhào chái jiōng。

舟泊芜湖月夜闻江上吟云野月吊魂夜夜愁霜轮寂静远天秋谁怜独照孤臣泪洒向寒涛万里流吟罢悄然无人盖鬼作也感赋一绝以吊之

易宏

南朝事业已全非,战罢当年染血衣。nán cháo shì yè yǐ quán fēi,zhàn bà dāng nián rǎn xuè yī。
千古不消亡国恨,江涛长挟旅魂飞。qiān gǔ bù xiāo wáng guó hèn,jiāng tāo zhǎng xié lǚ hún fēi。