古诗词

易顺鼎

醉春风

易顺鼎

梦比春寒浅。mèng bǐ chūn hán qiǎn。
人在芝田馆。rén zài zhī tián guǎn。
碧城深锁一重烟,远远远。bì chéng shēn suǒ yī zhòng yān,yuǎn yuǎn yuǎn。
轻步瑶阶,莫教惊起,桃花仙犬。qīng bù yáo jiē,mò jiào jīng qǐ,táo huā xiān quǎn。
锦字无心剪。jǐn zì wú xīn jiǎn。
斗帐流苏掩。dòu zhàng liú sū yǎn。
双鬟催上七香车,懒懒懒。shuāng huán cuī shàng qī xiāng chē,lǎn lǎn lǎn。
生怕春人,魂儿太弱,被风吹转。shēng pà chūn rén,hún ér tài ruò,bèi fēng chuī zhuǎn。

醉春风

易顺鼎

珠斗斜还整。zhū dòu xié hái zhěng。
背坐红阑冷。bèi zuò hóng lán lěng。
双星曾证那宵盟,肯肯肯。shuāng xīng céng zhèng nà xiāo méng,kěn kěn kěn。
月弄庭花,教人疑是,个侬春影。yuè nòng tíng huā,jiào rén yí shì,gè nóng chūn yǐng。
翠被寒拚忍。cuì bèi hán pàn rěn。
其奈寒难尽。qí nài hán nán jǐn。
步虚声杳碧云痴,等等等。bù xū shēng yǎo bì yún chī,děng děng děng。
幽梦重浓,一声秋雨,无端敲醒。yōu mèng zhòng nóng,yī shēng qiū yǔ,wú duān qiāo xǐng。

醉春风

易顺鼎

刬地风成阵。chǎn dì fēng chéng zhèn。
吹断青鸾讯。chuī duàn qīng luán xùn。
红墙抵是万重山,闷闷闷。hóng qiáng dǐ shì wàn zhòng shān,mèn mèn mèn。
猜破根由,伊家缘故,自家缘分。cāi pò gēn yóu,yī jiā yuán gù,zì jiā yuán fēn。
月黑情天晕。yuè hēi qíng tiān yūn。
缺也无人问。quē yě wú rén wèn。
从来好事说多磨,信信信。cóng lái hǎo shì shuō duō mó,xìn xìn xìn。
地老天荒,总难销此,相思一寸。dì lǎo tiān huāng,zǒng nán xiāo cǐ,xiāng sī yī cùn。

齐天乐·七夕

易顺鼎

斜河界破向思路,情波一痕秋小。xié hé jiè pò xiàng sī lù,qíng bō yī hén qiū xiǎo。
睡脸新开,愁鬟旧亸,料是云軿倒了。shuì liǎn xīn kāi,chóu huán jiù duǒ,liào shì yún píng dào le。
病愁多少。bìng chóu duō shǎo。
合付与凉飙,一齐吹扫。hé fù yǔ liáng biāo,yī qí chuī sǎo。
天上人间,风光可惜不常好。tiān shàng rén jiān,fēng guāng kě xī bù cháng hǎo。
从来艳宵易晓。cóng lái yàn xiāo yì xiǎo。
再填桥几度,乌鹊应老。zài tián qiáo jǐ dù,wū què yīng lǎo。
耕织神仙,别离夫妇,未必天孙真巧。gēng zhī shén xiān,bié lí fū fù,wèi bì tiān sūn zhēn qiǎo。
屏山坐悄。píng shān zuò qiāo。
累半臂添来,最惊寒早。lèi bàn bì tiān lái,zuì jīng hán zǎo。
墙角幽花,梦回疏雨恼。qiáng jiǎo yōu huā,mèng huí shū yǔ nǎo。

贺新凉中秋

易顺鼎

照破乾坤闷。zhào pò qián kūn mèn。
算今宵、人间天上,平分秋恨。suàn jīn xiāo rén jiān tiān shàng,píng fēn qiū hèn。
十二阑干凉似水,中有个侬闲凭。shí èr lán gàn liáng shì shuǐ,zhōng yǒu gè nóng xián píng。
心上着秋痕一寸。xīn shàng zhe qiū hén yī cùn。
万古西风吹不落,伴山河、留得蟾宫镜。wàn gǔ xī fēng chuī bù luò,bàn shān hé liú dé chán gōng jìng。
兴废事,也难问。xīng fèi shì,yě nán wèn。
霜华劝染姮娥鬓。shuāng huá quàn rǎn héng é bìn。
倘年年玉颜无恙,那禁孤另。tǎng nián nián yù yán wú yàng,nà jìn gū lìng。
忽地冷萤帘外绿,摇荡秋魂未定。hū dì lěng yíng lián wài lǜ,yáo dàng qiū hún wèi dìng。
又花影与人同困。yòu huā yǐng yǔ rén tóng kùn。
空际似闻呼月子,料霓裳、旧谱须他正。kōng jì shì wén hū yuè zi,liào ní shang jiù pǔ xū tā zhèng。
我欲向,广寒听。wǒ yù xiàng,guǎng hán tīng。

解连环·登城南天心阁

易顺鼎

秋容如画。qiū róng rú huà。
有雁声一派,送将来也。yǒu yàn shēng yī pài,sòng jiāng lái yě。
算不同、王粲登楼,指故国山河,这般清暇。suàn bù tóng wáng càn dēng lóu,zhǐ gù guó shān hé,zhè bān qīng xiá。
烟草连天,过几度、称王称霸。yān cǎo lián tiān,guò jǐ dù chēng wáng chēng bà。
甚熊家缔造,马氏经营,瞥眼飘瓦。shén xióng jiā dì zào,mǎ shì jīng yíng,piē yǎn piāo wǎ。
今日客何为者。jīn rì kè hé wèi zhě。
倚阑干提起,数千年话。yǐ lán gàn tí qǐ,shù qiān nián huà。
呼酒处、秋与云平,更休要听他,江流日夜。hū jiǔ chù qiū yǔ yún píng,gèng xiū yào tīng tā,jiāng liú rì yè。
吟瘦西风,怕只是、沧桑难写。yín shòu xī fēng,pà zhǐ shì cāng sāng nán xiě。
又荒原、斜照沈沈,无言西下。yòu huāng yuán xié zhào shěn shěn,wú yán xī xià。

沁园春·二友词赠石重夫、陈白严

易顺鼎

名状元孙,不喜谈文,从军战场。míng zhuàng yuán sūn,bù xǐ tán wén,cóng jūn zhàn chǎng。
记楼船飞渡,寒江惨白,营门起立,残月昏黄。jì lóu chuán fēi dù,hán jiāng cǎn bái,yíng mén qǐ lì,cán yuè hūn huáng。
末路英雄,一官江海,吴市箫声最慨慷。mò lù yīng xióng,yī guān jiāng hǎi,wú shì xiāo shēng zuì kǎi kāng。
酒酣后,每抽弧注矢,思射天狼。jiǔ hān hòu,měi chōu hú zhù shǐ,sī shè tiān láng。
尊前莫问行藏。zūn qián mò wèn xíng cáng。
且收拾功名入醉乡。qiě shōu shí gōng míng rù zuì xiāng。
笑吾侪今日,学书学剑,中原几辈,称帝称王。xiào wú chái jīn rì,xué shū xué jiàn,zhōng yuán jǐ bèi,chēng dì chēng wáng。
二十年华,万千事业,第一关心镜里霜。èr shí nián huá,wàn qiān shì yè,dì yī guān xīn jìng lǐ shuāng。
相思处,又雁声湘路,潮信钱塘。xiāng sī chù,yòu yàn shēng xiāng lù,cháo xìn qián táng。

沁园春·二友词赠石重夫、陈白严

易顺鼎

公子翩翩,挹秀西江,标隽南州。gōng zi piān piān,yì xiù xī jiāng,biāo juàn nán zhōu。
算深于情者,交原似水,悲哉气也,君得其秋。suàn shēn yú qíng zhě,jiāo yuán shì shuǐ,bēi zāi qì yě,jūn dé qí qiū。
自读离骚,同耽奇服,新制高冠号远游。zì dú lí sāo,tóng dān qí fú,xīn zhì gāo guān hào yuǎn yóu。
输君事,为贪临粉阵,懒筑糟邱。shū jūn shì,wèi tān lín fěn zhèn,lǎn zhù zāo qiū。
相逢一笑悠悠。xiāng féng yī xiào yōu yōu。
且莫管他家拥八驺。qiě mò guǎn tā jiā yōng bā zōu。
问既然修到,通麋慧业,不应带得,洗马清愁。wèn jì rán xiū dào,tōng mí huì yè,bù yīng dài dé,xǐ mǎ qīng chóu。
湖海中间,两人年少,醉倚君家百尺楼。hú hǎi zhōng jiān,liǎng rén nián shǎo,zuì yǐ jūn jiā bǎi chǐ lóu。
生平约,有名山老屋,东海扁舟。shēng píng yuē,yǒu míng shān lǎo wū,dōng hǎi biǎn zhōu。

酹江月甲戌十七初度

易顺鼎

重阳节近,是湘中骚客,悬弧之日。zhòng yáng jié jìn,shì xiāng zhōng sāo kè,xuán hú zhī rì。
堕地百忧从此始,悔别玉楼长吉。duò dì bǎi yōu cóng cǐ shǐ,huǐ bié yù lóu zhǎng jí。
秋士青衫,春人红豆,著甚伤心极。qiū shì qīng shān,chūn rén hóng dòu,zhù shén shāng xīn jí。
前途事黑,倩谁问个消息。qián tú shì hēi,qiàn shuí wèn gè xiāo xī。
谁知好梦如烟,华年似水,转瞬皆陈迹。shuí zhī hǎo mèng rú yān,huá nián shì shuǐ,zhuǎn shùn jiē chén jì。
佛地仙天何处也,这点因缘未毕。fú dì xiān tiān hé chù yě,zhè diǎn yīn yuán wèi bì。
病里求生,愁中觅死,天亦难为力。bìng lǐ qiú shēng,chóu zhōng mì sǐ,tiān yì nán wèi lì。
菊花开了,且拚痛饮今夕。jú huā kāi le,qiě pàn tòng yǐn jīn xī。

酹江月甲戌十七初度

易顺鼎

湘天住久,算有情山水,物情岁月。xiāng tiān zhù jiǔ,suàn yǒu qíng shān shuǐ,wù qíng suì yuè。
守著美人香草在,强似江湖落魄。shǒu zhù měi rén xiāng cǎo zài,qiáng shì jiāng hú luò pò。
笛簟填词,筝篷载酒,来往烟骚国。dí diàn tián cí,zhēng péng zài jiǔ,lái wǎng yān sāo guó。
并非纪律,此身总觉如客。bìng fēi jì lǜ,cǐ shēn zǒng jué rú kè。
眼底红叶高楼,黄花小院,相对堪浮白。yǎn dǐ hóng yè gāo lóu,huáng huā xiǎo yuàn,xiāng duì kān fú bái。
一种秋风成共命,记否去年今日。yī zhǒng qiū fēng chéng gòng mìng,jì fǒu qù nián jīn rì。
一第天悭,百蛮亲老,那更流光瞥。yī dì tiān qiān,bǎi mán qīn lǎo,nà gèng liú guāng piē。
鬓丝禅榻,华年两字消得。bìn sī chán tà,huá nián liǎng zì xiāo dé。

柳梢青

易顺鼎

玉杵敲霜。yù chǔ qiāo shuāng。
蓝桥访月,曾乞琼浆。lán qiáo fǎng yuè,céng qǐ qióng jiāng。
最是难消,花前睡态,镜里啼妆。zuì shì nán xiāo,huā qián shuì tài,jìng lǐ tí zhuāng。
江干黄竹成箱。jiāng gàn huáng zhú chéng xiāng。
料锦瑟华年暗伤。liào jǐn sè huá nián àn shāng。
一点相思,寄伊无路,何况明珰。yī diǎn xiāng sī,jì yī wú lù,hé kuàng míng dāng。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

十载江湖酒梦消。shí zài jiāng hú jiǔ mèng xiāo。
短篷身世又今朝。duǎn péng shēn shì yòu jīn cháo。
秋江催动木兰桡。qiū jiāng cuī dòng mù lán ráo。
分手青山云黯黯,打头黄叶雨萧萧。fēn shǒu qīng shān yún àn àn,dǎ tóu huáng yè yǔ xiāo xiāo。
一声画角送归潮。yī shēng huà jiǎo sòng guī cháo。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

破屋三间放鸭棚。pò wū sān jiān fàng yā péng。
空江几个打鱼罾。kōng jiāng jǐ gè dǎ yú zēng。
孤篷一点闹蛾镫。gū péng yī diǎn nào é dèng。
细雨黄花疏酒伴,故山红豆老吟朋。xì yǔ huáng huā shū jiǔ bàn,gù shān hóng dòu lǎo yín péng。
隔层烟水唤难应。gé céng yān shuǐ huàn nán yīng。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

澹极秋光转觉浓。dàn jí qiū guāng zhuǎn jué nóng。
水亭添上一分红。shuǐ tíng tiān shàng yī fēn hóng。
枫人斜立夕阳中。fēng rén xié lì xī yáng zhōng。
乌鹊啼残筝馆月,鲤鱼催起舵楼风。wū què tí cán zhēng guǎn yuè,lǐ yú cuī qǐ duò lóu fēng。
碧天无分采夫容。bì tiān wú fēn cǎi fū róng。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

几点鸦飞淡墨天。jǐ diǎn yā fēi dàn mò tiān。
峭帆如箭暮云穿。qiào fān rú jiàn mù yún chuān。
一声声橹破秋烟。yī shēng shēng lǔ pò qiū yān。
眼底天长飞恨杳,眉间地窄坐愁偏。yǎn dǐ tiān zhǎng fēi hèn yǎo,méi jiān dì zhǎi zuò chóu piān。
碧湘秋色在吟边。bì xiāng qiū sè zài yín biān。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

不是江南载酒游。bù shì jiāng nán zài jiǔ yóu。
偶然吹笛向蘋洲。ǒu rán chuī dí xiàng píng zhōu。
此时鸥梦淡于秋。cǐ shí ōu mèng dàn yú qiū。
风色剪来三两桨,月魂飘满一重楼。fēng sè jiǎn lái sān liǎng jiǎng,yuè hún piāo mǎn yī zhòng lóu。
远山无语对人愁。yuǎn shān wú yǔ duì rén chóu。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

碧尽湘天古恨多。bì jǐn xiāng tiān gǔ hèn duō。
万重明月万重波。wàn zhòng míng yuè wàn zhòng bō。
湘花颜色似湘娥。xiāng huā yán sè shì xiāng é。
桃叶江空愁读曲,竹枝调若畏闻歌。táo yè jiāng kōng chóu dú qū,zhú zhī diào ruò wèi wén gē。
湘人情性奈秋何。xiāng rén qíng xìng nài qiū hé。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

断尽湘流九曲肠。duàn jǐn xiāng liú jiǔ qū cháng。
漫同月子话凄凉。màn tóng yuè zi huà qī liáng。
输他照影又成双。shū tā zhào yǐng yòu chéng shuāng。
一绿迷离杨柳岸,千红飘泊藕丝乡。yī lǜ mí lí yáng liǔ àn,qiān hóng piāo pō ǒu sī xiāng。
和烟和雨画潇湘。hé yān hé yǔ huà xiāo xiāng。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

水落空湾欲剑沙。shuǐ luò kōng wān yù jiàn shā。
里湖风色暝鱼叉。lǐ hú fēng sè míng yú chā。
鹭鹚飞上白蘋花。lù cí fēi shàng bái píng huā。
浦口南云浓送雁,渡头西日淡留鸦。pǔ kǒu nán yún nóng sòng yàn,dù tóu xī rì dàn liú yā。
秋光占住钓人家。qiū guāng zhàn zhù diào rén jiā。

浣溪纱湘江舟行

易顺鼎

猎猎船旗忽倒吹。liè liè chuán qí hū dào chuī。
断风声里立多时。duàn fēng shēng lǐ lì duō shí。
单衫凉透没人知。dān shān liáng tòu méi rén zhī。
镫影惨红山鬼屋,声声寒绿水仙祠。dèng yǐng cǎn hóng shān guǐ wū,shēng shēng hán lǜ shuǐ xiān cí。
一江如梦怕寻思。yī jiāng rú mèng pà xún sī。