古诗词

林馨兰

瀛社雅集即事

林馨兰

每思和盛共鸣声,今日词坛幸告成。měi sī hé shèng gòng míng shēng,jīn rì cí tán xìng gào chéng。
同志勉为一分子,修盟敦叙十年兄。tóng zhì miǎn wèi yī fēn zi,xiū méng dūn xù shí nián xiōng。
卢前王后期无忝,骥尾龙头记得清。lú qián wáng hòu qī wú tiǎn,jì wěi lóng tóu jì dé qīng。
此后风骚能继振,论功应首谢宣城。cǐ hòu fēng sāo néng jì zhèn,lùn gōng yīng shǒu xiè xuān chéng。

高渐离击筑

林馨兰

风雨潇潇易水寒,筑声高彻碧云端。fēng yǔ xiāo xiāo yì shuǐ hán,zhù shēng gāo chè bì yún duān。
丝哀泣饮将军血,瓦裂情悲太子丹。sī āi qì yǐn jiāng jūn xuè,wǎ liè qíng bēi tài zi dān。
悽怆馀音齐变徵,荒凉怒发尽冲冠。qī chuàng yú yīn qí biàn zhēng,huāng liáng nù fā jǐn chōng guān。
回头一望虹围影,始信天心骤夺难。huí tóu yī wàng hóng wéi yǐng,shǐ xìn tiān xīn zhòu duó nán。

壬子1912四十三初度杂感

林馨兰

放眼时登百尺楼,不须作客也悲秋。fàng yǎn shí dēng bǎi chǐ lóu,bù xū zuò kè yě bēi qiū。
纷纭蛇豕强邻迫,破碎山河故国愁。fēn yún shé shǐ qiáng lín pò,pò suì shān hé gù guó chóu。
龙尾行藏殊落落,蛾眉谣诼付悠悠。lóng wěi xíng cáng shū luò luò,é méi yáo zhuó fù yōu yōu。
年来悟得蒙庄谛,呼我何妨任马牛。nián lái wù dé méng zhuāng dì,hū wǒ hé fáng rèn mǎ niú。

清明感兴

林馨兰

身似浮萍逐水飘,故园回首辄魂销。shēn shì fú píng zhú shuǐ piāo,gù yuán huí shǒu zhé hún xiāo。
忽逢佳节增惆怅,赖有童蒙伴寂寥。hū féng jiā jié zēng chóu chàng,lài yǒu tóng méng bàn jì liáo。
忍见桥头沽酒幔,怕闻市上卖饧箫。rěn jiàn qiáo tóu gū jiǔ màn,pà wén shì shàng mài táng xiāo。
重来崔护偏多感,门巷依然人面遥。zhòng lái cuī hù piān duō gǎn,mén xiàng yī rán rén miàn yáo。

褒菊

林馨兰

高洁群芳比节难,独留傲骨耐霜寒。gāo jié qún fāng bǐ jié nán,dú liú ào gǔ nài shuāng hán。
他时我若修花史,一字荣加华衮看。tā shí wǒ ruò xiū huā shǐ,yī zì róng jiā huá gǔn kàn。

恭读戊申1908诏敕

林馨兰

天皇神武驾欧亚,战胜之馀不满假。tiān huáng shén wǔ jià ōu yà,zhàn shèng zhī yú bù mǎn jiǎ。
始仗大义振六师,继以平和服天下。shǐ zhàng dà yì zhèn liù shī,jì yǐ píng hé fú tiān xià。
时维十月岁戊申,大诏煌煌勖臣邻。shí wéi shí yuè suì wù shēn,dà zhào huáng huáng xù chén lín。
不弃遐方于域外,丹凤衔来鲲海滨。bù qì xiá fāng yú yù wài,dān fèng xián lái kūn hǎi bīn。
草莽微臣泽明旨,情殷爱戴不能已。cǎo mǎng wēi chén zé míng zhǐ,qíng yīn ài dài bù néng yǐ。
祸胎端自安乐萌,防微杜渐原应尔。huò tāi duān zì ān lè méng,fáng wēi dù jiàn yuán yīng ěr。
当年强俄据满时,劳师靡费几不支。dāng nián qiáng é jù mǎn shí,láo shī mí fèi jǐ bù zhī。
仗祖宗灵克奏捷,回首兵机危乎危。zhàng zǔ zōng líng kè zòu jié,huí shǒu bīng jī wēi hū wēi。
迄今难入太平世,痛定思痛宜早计。qì jīn nán rù tài píng shì,tòng dìng sī tòng yí zǎo jì。
庶政更张数大端,一体臣民守勿替。shù zhèng gèng zhāng shù dà duān,yī tǐ chén mín shǒu wù tì。
大哉王言炳日星,不数典谟与鼎铭。dà zāi wáng yán bǐng rì xīng,bù shù diǎn mó yǔ dǐng míng。
即此勤俭治生产,大道早已合圣经。jí cǐ qín jiǎn zhì shēng chǎn,dà dào zǎo yǐ hé shèng jīng。
匹夫兴亡与有责,分寸光阴皆宜惜。pǐ fū xīng wáng yǔ yǒu zé,fēn cùn guāng yīn jiē yí xī。
廿纪风潮遍地生,漫说干戈化玉帛。niàn jì fēng cháo biàn dì shēng,màn shuō gàn gē huà yù bó。
吾皇正有鉴于斯,先几烛照明训垂。wú huáng zhèng yǒu jiàn yú sī,xiān jǐ zhú zhào míng xùn chuí。
安不忘危满不溢,允植万年有道之隆基。ān bù wàng wēi mǎn bù yì,yǔn zhí wàn nián yǒu dào zhī lóng jī。

重九即事

林馨兰

登临不觉夕阳斜,落帽风高忆孟嘉。dēng lín bù jué xī yáng xié,luò mào fēng gāo yì mèng jiā。
半世蹉跎成白首,频年憔悴瘦黄花。bàn shì cuō tuó chéng bái shǒu,pín nián qiáo cuì shòu huáng huā。
无人送酒情偏淡,有意题糕手屡叉。wú rén sòng jiǔ qíng piān dàn,yǒu yì tí gāo shǒu lǚ chā。
盼望盈盈秋水隔,瀼瀼冷露湿蒹葭。pàn wàng yíng yíng qiū shuǐ gé,ráng ráng lěng lù shī jiān jiā。
负郭从无峰可登,聊凭高处望觚棱。fù guō cóng wú fēng kě dēng,liáo píng gāo chù wàng gū léng。
园林摇落惊萧瑟,笳鼓传喧感废兴。yuán lín yáo luò jīng xiāo sè,jiā gǔ chuán xuān gǎn fèi xīng。
对菊自怜情雅淡,把萸不觉兴飞腾。duì jú zì lián qíng yǎ dàn,bǎ yú bù jué xīng fēi téng。
雁鸿逐队衔芦去,羡尔知几远避矰。yàn hóng zhú duì xián lú qù,xiàn ěr zhī jǐ yuǎn bì zēng。